Mà thế lực những người luyện khí kia cũng hoàn toàn hiểu rõ Đảo Quang Minh mạnh đến mức nào, ngay cả hội trưởng hội Thần Ẩn cũng bị chặt đứt tay, chạy trốn thê thảm, ngày nay tên tuổi của Trương Thác hoàn toàn lan rộng.
Câu nói ái khiến Trương Thác bị thương đã khắc ghi trong lòng mọi người, sau này gặp Trương Thác thì nhất định phải đi đường vòng, không thấy à, hội trưởng hội Thần Ẩn cũng phải ăn trái đẳng đó thôi.
Các thế lực to lớn đều rút lui.
“Thác, chúng tôi cũng đi trước đây, xem còn có người cũ nào còn sống không” Các cao thủ đi ra từ địa ngục chào hỏi Trương Thác, thấy chị Po đã tìm được người thân của mình, tuy rằng bọn họ không có biểu hiện ra điều gì nhưng trong đấy lòng bọn họ vẫn cảm thấy ngưỡng mộ.
Bị nhốt trong cạm bẫy địa ngục bao nhiêu năm như vậy mà vẫn được gặp lại con cháu, đối với bọn họ mà nói, có thứ tình cảm gì đó rất khó để mà diễn tả được.
“Các vị tiền bối đi thong thả” Trương Thác Đồng đang bị quấn toàn băng gạc ôm quyền với mọi người: “Thông tin liên lạc của tôi sẽ không thay đổi, nếu cần thì cứ liên hệ với tôi”
“Ha ha, yên tâm đi, đợi ông đây quay về một chuyến, thì sẽ gặp cậu ngay, thằng nhóc cậu luôn khoe khoang với tôi về việc vợ cậu xinh đẹp như thế nào, tôi phải tận mắt chứng kiến xem có đúng như vậy không” Người đàn ông thấp bé bật cười to.
“Chắc chắn là thật” Trương Thác võ vỗ lồng ngực đảm bảo.
“Được rồi, đi thôi” Đám người đàn ông thấp bé không nói nhiều lời dư thừa nữa, bây giờ bọn họ rất vội.
Đám người Cửu Mệnh cũng lặng lẽ rời đi giữa đám người.
“Mọi người, xin hãy dừng bước” Có người đứng chắn trước mặt đám người Cửu Mệnh: “Đại nhân của chúng tôi, muốn gặp mặt mọi người.”
Đám người Cửu Mệnh lập tức sững sờ.
Người đã chặn họ nói thêm một câu: “Đại nhân của Đảo.
Quang Minh”
Sắc mặt đám người Cửu Mệnh căng thẳng, bọn họ hiểu rõ biểu hiện của mình trong bữa tiệc hôm nay, chủ động hô lên ba chữ đảo Hắc Ám, bây giờ bị Đảo Quang Minh chặn lại, e rằng bọn họ sẽ gặp rắc rối.