“Ngươi không được, để bà ta”, Chiến Thần Bát Hoang lên tiếng, giọng nói thản nhiên mang theo uy lực chấn động.
“Còn chưa trưởng thành, là ai cho ngươi tư cách ngông cuồng như vậy?”, Ma Thần hắng giọng lạnh lùng bước ra làm hư thiên vụn vỡ, sau đó người này chém ra một rìu mang theo uy lực tịch diệt như thể có thể trảm bay vạn đạo chư thiên.
Chiến thần Bát Hoang không hề thay đổi sắc mặt mà vung chiến kích với dáng vẻ điềm tĩnh nhưng lại mang theo vô số thay đổi về đạo tắc.
Điều đáng nói là khả năng chiến đấu của hắn vượt xa Đông Hoàng Thái Tâm, mọt kích mà có thể khiến cả Ma Thần lùi về sau, mỗi một bước lùi về sau còn đạp tan cả vùng trời, tới khi dừng chân mới phun ra cả miệng máu.
Ma Thần gằn lên phẫn nộ, biển thiên ma cuộn trào thôn tính thiên địa, muốn trấn áp Chiến Thần Bát Hoang trong đó.
Chiến Thần Bát Hoang tiến lên trước, một kích chém mở biển ma.
Sắc mặt Ma Thần thay đổi nhanh chóng, phần trán lại lần nữa bắn ra lôi điện nhưng lại bị một chưởng của Chiến Thần Bát Hoang làm rụng rời.
Ma Hắc Thiên!
Một chưởng của Ma Thần vung ra, cả thương thiên đột nhiên trở nên u tối, cả thiên địa cũng theo đó mà tối sầm đi, giống như thể cái động không đáy muốn thôn tính mọi sinh linh sống trên thế gian.
Chiến Thần Bát Hoang vẫn dùng chiến kích đó mà rẽ cả đất trời.
Thần thông bị phá, Ma Thần bị chấn động đến mức lùi về sau.
Vù!
Chiến Thần Bát Hoang sát phạt đến, một kích lăng thiên mang theo uy lực diệt thế.
Giết!
Ma Thần gằn lên, vung chiến rìu nghịch thiên.
Rầm! Rầm!