“Thánh chủ đã thấy tổ tiên nhà ta rồi đúng không?”, một trưởng lão nhà Âu Dương thở hổn hển nhìn Diệp Thành.
“Sao vậy? Âu Dương Vương tiền bối không về nhà Âu Dương ư?”, Diệp Thành sửng sốt.
“Âu… Âu Dương Vương?”, câu này của Diệp Thành lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, đến cả những người như Đao Hoàng, Chung Giang và Thiên Tông Lão Tổ cũng sáng mắt.
Những người có mặt đều không phải kẻ ngốc, từ lời nói của Diệp Thành, sao họ lại không nghe ra Âu Dương Vương vẫn còn sống.
Đây thật sự là một tin gây sốc!
Sở Hải Thần Binh Âu Dương Vương năm xưa đã từng một mình chống lại đội quân cả một điện của Quỷ tộc, giành cơ hội đột phá cho Thiên Táng Hoàng, trận chiến đó đến giờ vẫn còn được truyền tụng, truyền thuyết về Âu Dương Vương chính là một câu chuyện thần thoại.
Nếu hôm nay Diệp Thành không nói thì có ai ngờ được rằng Sở Hải Thần Binh vô song vẫn còn sống.
“Ta biết ngay, biết ngay mà, tổ tiên vẫn còn sống”, khi mọi người còn đang ngỡ ngàng thì đám lão tổ của Âu Dương thế gia đã kích động đến mức suýt khóc tại chỗ.
“Âu… Âu Dương Vương không… không phải đã chết rồi sao?”, lão tổ nhà họ Tô thảng thốt nhìn Diệp Thành.
“Còn sống đó ạ”, Diệp Thành mỉm cười.
“Thật sự khiến ta rất sốc!”, Đan Thần thở dài: “Nếu được gặp Âu Dương Vương khi còn sống thì đúng là vinh hạnh tối thượng của ta”.
“Tiền bối, người đã được gặp lâu rồi”, Diệp Thành lãnh đạm nói.
“Ta gặp rồi?”
“Người đấu với Đan Ma đêm đó chính là Âu Dương Vương tiền bối”, Diệp Thành nở nụ cười: “Con cũng mãi về sau mới biết”.