Một nhóm người chạy đến gần hơn chỗ của Thiên Vũ kiểm tra không còn cách nào khác cô ta đành lên tiếng khẩn cầu sự giúp đỡ của Thiên Vũ .
– Chỉ cần cứu ta qua mặt được bọn chúng ngươi muốn gì ta cũng sẽ thành toàn cho ngươi !
Thiên Vũ cười nham hiểm rồi nâng cằm cô ta lên rồi nói .
– Điều gì cũng được sao ???
– ………..!!!!
– Soạt !
– !!!???
– Này , các ngươi tính làm gì ta và thê tử của ta vậy hả ???
– Xin lỗi công tử không biết công tử có thấy một vị cô nương nào mặc một bộ hắc y chạy đến đây không ?
– À thì ra các ngươi hỏi ả ta sao ??? Đúng thực là ta có thấy đấy !
Vì chột dạ cho nên cô nàng này có chút run sợ khi nghe câu nói đó của Thiên Vũ siết chặt nắm tay mình lại .
– Cô ta chạy về phía bên kia kìa !
Thiên Vũ chỉ tay về phía Đông rồi nói .
– Đa tạ ! Đuổi theo !
Khi đám người kia đã đi đủ xa Thiên Vũ nhanh chóng lấy một bộ y phục đưa cho nàng ta mặc rồi nói .
– Ta phải vào kinh thành cho nên từ bây giờ cô hãy tự lo cho mình đi .
Nói là đi nàng ta sao khi thay xong y phục rồi bước ra thì đã thấy Thiên Vũ đi đến cửa thành rồi liền chạy tới chỗ cậu rồi nói .
– Chờ đã , ta vẫn chưa biết tên của công tử ?!!
– Dương Thiên Vũ .
Cứ thế mà đi Thiên Vũ không hề quay đầu lại nhìn dù chỉ một lần còn nàng ta thì lại cười .
– Nam nhân nào đã nhìn thấy ta đều có chung một kết cục ngươi cũng không ngoại lệ đâu Dương Thiên Vũ !
Bên trong kinh thành ,
– Này , ngươi biết tin gì chưa ?
– Tin gì ???
– Con gái của Kiếm chủ của Kiếm Vân Sơn có hôn ước với con trai của thành chủ Nam gia đấy !
– Hả ??? Đường đường là con gái của Kiếm Vân Sơn cao cao tại thượng lại để cho cái tên tiểu tử vô dụng đó muốn cưới ư ??? Nực cười mà !
– Theo như ta biết tên này chẳng làm được nên nghiệp lớn đâu trăng hoa ghẹo nguyệt cả kinh thành này ai mà không biết chứ đến cả hôn thê cũ của hắn còn cho hắn ta một cái tát ngay trước mặt biết bao nhiêu người nữa kia kìa !
– Woao ! Không ngờ cô ta lại như vậy đấy chẳng lẽ không sợ Nam gia ư ???
– Nam gia ??? Con gái Kiếm Vân Sơn chủ ??? Thú vị !
– Soạt !
– Ông chủ cho ta bình rượu ! ( đồng thanh )
– Là cô ????
– Không ngờ đúng không ???
– Chẳng phải ta đã nói là đừng có bám theo ta rồi hay sao mà cô vẫn bám theo ta vậy ???
– Kinh thành này hơn một nửa là của cha ta đương nhiên là ta có quyền rồi !
– Cậy quyền cha cô không sợ một ngày sẽ bị sụp đổ hay sao đắc tội cũng không ít người ha ?!?
– Ta biết ngươi đang nói ai nhưng ta không ưa gì hắn ta cả nói chung hắn chỉ là một tên ngu ngốc .
– Cho dù là vậy cô có từng nghĩ đến hậu quả của việc mình làm bao giờ chưa ?
– Ta không muốn bị cái gọi là quyền thế chèn ép đó ta muốn được là chính ta ta thà liều mạng còn hơn là phải chịu cực cảnh đó .
– Nói qua nói là ta vẫn chưa biết tên cô là gì ?
– Ta theo họ mẫu thân ta tên Võ Tiêu Thanh .
– Ừm , vậy thì được rồi ta cũng có chút hứng thú với chuyện của cô rồi đấy trước đây ta cũng như cô vậy nhưng ta lại không biết cha ta là ai cả từ nhỏ cho đến hiện tại chỉ có mẫu thân là người luôn luôn dạy bảo ta ít nhất cô còn được vài thứ còn ta thì không .
– Nói gì vậy ??? Đi thôi ta đưa ngươi đi gặp gia gia lẫn mẫu thân ta để bọn họ an bài để ngươi tiến vào Kiếm Vân Sơn !
Nói dứt lời Tiêu Thanh kéo Thiên Vũ rời khỏi quán ăn đó đi đến Kiếm Vân Sơn hình ảnh tình tứ của hai người bọn họ bị vài tên thuộc hạ của Nam gia phát hiện ra liền chạy về bẩm báo lại .
– Choang !
– Tiện nhân này không muốn giữ lại chút danh dự nào cho gia tộc hay chính bản thân mình hay sao mà dám làm cái chuyện đó sau lưng ta ??? Lập tức chuẩn bị xe ngựa cho ta ta phải đích thân qua đó một chuyến hỏi cho ra lẽ .
– Tuân lệnh !
Phía bên kia ,
– Gia gia người mau ra đây đi ạ có người muốn đến Kiếm Vân Sơn chúng ta nhập môn ạ !
Chờ mãi mà vẫn chưa thấy gia gia ra ngoài cô ấy liền đi vào bên trong thì giật mình sợ hãi .
– Gia gia !!!
Tiếng la thất thanh đó của Tiêu Thanh làm cho Thiên Vũ đứng bên ngoài nghe thấy liền chạy vào bên trong xem sao rồi nói .
– Để ta !
– Soạt !
– Gia gia người rốt cuộc bị làm sao vậy ạ ??? Đừng có dọa cháu !
Tiêu Thanh khóc nấc lên làm cho Thiên Vũ càng thêm khó chịu rồi lên tiếng chấn an .
– Chỉ là chút độc ăn mòn cơ thể ông ấy mà thôi cô đừng quá lo lắng !
– Ngươi có thể giải được độc sao ???
– Có thể nhưng trước đó đi đun sôi cho tả một chậu nước rồi mang đến đây ta tranh thủ giải độc đó cho gia gia của cô .
– Được được ta đi làm ngay !
Và rồi Tiêu Thanh nhanh chóng đi đun nước sôi cho Thiên Vũ cùng lúc đó Thiên Vũ lấy ra một tấm vải màu đỏ ra rồi cố định lão ngồi rồi lấy toàn bộ kim châm tấn công vào vị trí độc tố khắp cơ thể .