Nếu có thể thúc đẩy tiến đến thành công, lợi ích không hề nhỏ.
Nhưng mà dù vậy, Thư Thiên Hào vẫn mặc cả một hồi. Cuối cùng thiếu chủ Viêm gia đành phải nhượng bộ, Thư gia đảo thu được lợi ích ngoài dự tính.
Mười ba gia đảo còn lại âm thầm chửi mắng Viêm gia, nhưng biểu hiện cũng đành phải nhượng bộ. Chỉ là mức độ nhượng bộ không bằng Viêm gia.
– Vệ gia chúng ta, nguyện nhường bước. Kết minh cùng Thư gia!
Đại biểu Vệ gia bỗng nhiên lên tiếng, khiến mọi người cả kinh. Chuyển ánh mắt nhìn về phía đại biểu Vệ gia, không kìm được lòng đều toát ra vẻ tán thưởng.
Thư gia là kẻ đầu sỏ khiến Vệ gia bi thảm như vậy, thế nhưng hôm nay khác đã khác trước.
Chính là Vệ gia đang có nguy cơ bị các thế lực nhất lưu Thiết gia, Viêm gia, Phương gia chiếm đoạt. Tuy rằng Thư gia đảo đại thắng, lại có mật tàng Tinh Hải Long Cung, thế nhưng ngọn nguồn ở nơi nào ai cũng đều thấy rõ. Tuy rằng tấn chức trở thành thế lực nhất lưu, thế nhưng còn cần có thời gian phát triển.
Lúc này, liên kết yếu kháng mạnh, mới là lực chọn đúng đắn nhất.
Tất cả lấy lợi ích của bản thân làm trọng. Cho dù đã từng là hung địch, nhưng vì lợi ích, Vệ gia gãy răng nuốt máu, cũng phải kết minh cùng Thư gia.
“Vệ gia có cái nhìn chính xác về Thư gia chúng ta, cần thời gian phát triển, không có dư lực mở rộng, mới đưa ra yêu cầu liên minh. Không chỉ có hải vực Thư gia lân cận hải vực Vệ gia mà trong đó còn có hải vực Thiết gia. Nếu như cự tuyệt liên minh, để Thiết gia chiếm đoạt Vệ gia…”
Cùng lúc đó, Sở Vân khẽ động lòng, Thư Thiên Hào gật đầu đồng ý, lên tiếng bàn thảo hiệp ước liên minh cùng Vệ gia. Cho dù minh ước này trên thực thế rối tinh rối mù, thế nhưng có ý nghĩa hết sức quan trọng.
– Khoan đã.
Sắc mặt đại biểu Thiết gia Long Đạo Chi âm trầm như nước, quả thực điều hắn không muốn chứng kiến chính là Vệ gia liên minh với Thư gia. Lúc này mở miệng nói.
– Trận chiến bất nghĩa này, tiểu nhân gây xích mích, vô cùng đáng ghét. Cần phải trừng trị nghiêm khắc, Trữ đảo chủ cho rằng có đúng đắn hay không?
– Long Đạo Chi…
Nhãn thần của Sở Vân ngưng đọng lại. Hắn rất có ấn tượng với người này. Hắn là thủ tịch mưu sĩ của thiếu đảo chủ Thiết gia Thiết Ngao, ngày sau Thiết Ngao lên làm Thiết gia đảo chủ, hắn chính là thủ tịch gia thần. Có nhiều trí kế lương mưu, chính là trợ thủ đắc lực của Thiết Ngao.
Trữ đảo chủ thất kinh, nhãn thần lóe ra, trong lòng giận dữ, giả bộ thở dài nói:
– Ai, mặc dù Trữ Khi Sương là người trong Trữ gia. Thế nhưng làm người trung gian, dẫn phát chiến tranh, thực sự tội không thể tha. Người đâu, lập tức lấy đầu nàng mang tới đây cho ta.
– Khoan đã.
Thư Thiên Hào xua tay ngăn lại, nói.
– Nếu như Trữ Khi Sương là tên đầu sỏ gây lên, vậy để nàng cho ta, người bị hại trong việc này xử trí. Trữ đảo chủ nghĩ thế nào?
– Đã như vậy, ta sẽ giao nàng cho Thư đảo chủ.
Trữ gia chủ lập tức đồng ý. Nếu như đã buông tha quân cờ này, giao cho Thư Thiên Hào cũng không phải không thể.
Long Đạo Chi thở dài một hơi, liếc mắt nhìn Trữ gia chủ thật sâu, không thèm nhắc lại.
– Long Đạo Chi, hừ! Thiết gia ngươi còn muốn dội nước lạnh vào Trữ gia ta? Không có cửa đâu!
Trữ gia chủ cười nhạt. Các thế lực tranh đấu gay gắt, mỗi lời nói đều mang theo dụng ý khó lường.
Chỉ có Thụy Lão Nhân là nhẹ nhàng nhất. Hai mắt hắn lại nheo lại, rơi vào trạng thái tựa như ngủ mà không phải ngủ.
– Trận chiến lần này, khiến Hoa mỗ mở rộng tầm mắt, biết được trí dũng của Thư gia. Hoa gia chúng ta cũng nguyện ý cùng Thư gia, kết thành đồng minh, giúp đỡ lẫn nhau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://thegioitruyen.com
Trong khí các thế lực đang đả kích lẫn nhau, bỗng nhiên Đảo chủ Hoa gia đảo mở miệng nói. Câu nói đầu tiên như bom hạng nặng đưa vào doanh trướng.
Trong lúc đó, thần tình của mọi người đều ngưng đọng lại, trừng mắt lộ ra vẻ khó hiểu và khiếp sợ.
Hoa gia cũng muốn liên minh cùng Thư gia?
Tại sao?