Cổ Hi dừng tại vị trí cách Mộng Khả Nhi mười trượng, đến lúc này hắn mới đích thực nhìn rõ dung nhan đối phương, lập tức trong lòng nổi lên cảm giác kinh diễm.
Ở dưới đất, Nam Cung Tiên Nhi tuyệt thế mị tư làm hắn có cảm giác ngẹt thở, hiện tại lại xuất hiện một tuyệt đại giai nhân có khí chất hoàn toàn khác, khí chất thánh khiết làm hắn trong lòng cuộn sóng dâng trào.
Trên mặt Cổ Hi tà khí càng lúc càng thịnh, hắn ha ha cười lớn nói:
“Tuyệt đại giai nhân! Không ngờ ngay hôm nay ta được chiêm ngưỡng hai nữ tử đẹp tựa thiên tiên!”
Nói xong, hắn mãnh liệt quay đầu nhìn về phía Thần Nam.
“Cước đạp thần long!” đồng tử Cổ Hi nhanh chóng nhíu lại, nhẹ nói với bản thân.
Sự thực. hắn đã chú ý đến Thần Nam, sớm đã cảm ứng đối phương đích thị tuyệt đỉnh thanh niên cao thủ.
Nhưng so với Mộng Khả Nhi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, Thần Nam yên tĩnh đứng trên lưng Tử Kim Thần Long tịnh không quá xuất chúng.
Bởi vì Mộng Khả Nhi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thi triển các loại dị pháp kì công đã cực kỳ hấp dẫn chúng nhân.
(Hạng Thiên) Một lần thi triển kì dị pháp môn: không gian ma pháp, lần khác thi triển bản lĩnh thần thông: cận hồ đạo, đặc biệt hấp dẫn con mắt, làm Cổ Hi không chú ý đến Thần Nam.
Lúc này nghe những lời nói của Mộng Khả Nhi, nam tử mờ nhạt trước mắt không ngờ đích thực là thanh niên chí tôn, Cổ Hi lập tức ngắm nghía Thần Nam. Hắn đương nhiên hiểu rõ Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương và Mộng Khả Nhân có ý di họa giang đông, nhưng hắn không ngờ thuận theo ý muốn của họ, chuẩn bị thay đổi mục tiêu. Bởi hắn rất thích thú hưởng thụ cảm giác này, cảm giác làm cho người khác khiếp sợ, kị húy. Hắn có thể cảm thấy một cảm giác chí tôn hư huyễn.
Thiết giáp quái điểu hai cánh giương ra, thế như thiểm điện tấn công về phía Thần Nam. Tử Kim Thần Long và Thần Nam từ lâu đã quan sát và đều nhìn ra chỗ vi diệu , bĩ tử long bắt đầu gào to.
“W..ào..o … tên tiểu bối kia ! Ngươi không có não sao, người khác khiêu khích hai câu, đầu ngươi đã phát nhiệt. Cho dù có chút bản lĩnh, bất quá chỉ là kẻ ngu xuẩn …”
Thần Nam ngăn cản lời nói của bĩ tử long, hạ giọng giải thích:
“Ngươi lăng nhục làm gì, chủ tâm sai lầm này sẽ kích nộ hắn, không thể để tên cuồng đồ này vì xấu hổ phẫn nộ mà liều mạng với ta. Hiện tại ta không thể tự mình thụ địch.”
Tiếp đó, Thần Nam cười lớn nói với Cổ Hi :
“Thần mỗ vừa rồi cùng với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương chiến đấu ngàn hiệp, hiện tại còn có chút sức lực, ngươi cứ xông lên đi!”
Nghe lời này, Cổ Hi lập tức hạ lệnh cho con quái điểu dừng lại. Hắn đương nhiên minh bạch ý tứ trong lời nói Thần Nam muốn hắn thay đổi đối thủ. Thử nghĩ, nếu như hắn chiến đấu cùng một đối thủ ở tình trạng mệt mỏi, có thắng cũng chẳng vinh dự gì.
Nếu đổi lại là người không từ thủ đoạn, chắc chắn sẽ không tin những lời nói của Thần Nam, nhưng Cổ Hi quả là một kẻ cuồng ngạo, so sánh với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thì không hơn không kém. Ngày hôm nay xuất thế hắn muốn nhờ vào phong thánh chiến lần này để dương uy tu luyện giới, mặc dù biết rõ Thần Nam đang nói những lời xem thường mình, Cổ Hi vẫn không thực sự có ý muốn động thủ với Thần Nam.
“W..ào..o …” Tử Kim Thần Long, con rồng giá láu cá lại quỷ khiểu nổi lên, hô to nói:
“Nhìn xuống phía dưới có thấy bốn nam một nữ không? Họ là các thánh địa truyền nhân đang muốn tranh giành ngôi vị chí tôn, bọn họ ở đó đến nhanh lên
Cổ Hi vô cùng cuồng ngạo, hắn không phải không biết tâm tư của những người này, biết rằng họ không muốn vô cớ cùng hắn đại chiến, nhưng điều này thực sự làm hắn vô cùng hưng phấn.
Trên mặt hắn tà khí càng lúc càng thịnh, cuối cùng giá ngự thiết giáp quải điểu từ trên không bay xuống phía dưới giống như một đạo hắc sắc thiểm điện tiến vào trong vòng chiến đấu của bốn
tuyệt đỉnh thanh niên cường giả: Tề Đẳng, Vương Huy, Nam Cung Ngân, Huyền Trang.
Trong tay Cổ Hi song hoàn liên tục được huy động, đồng hoàn rực rỡ chói mắt phát xuất trận trận ma vụ. Thiết giáp quái điểu bị hắc sắc ma vụ che phủ, đột nhiên phát xuất một âm thanh nhiếp nhân tâm phách, âm thanh dài, thê lệ như quỷ rống nơi cửu u địa phủ khiến người rởn gai ốc. Hai mắt con quái điểu bạo xạ hai đạo tử hôi (xám tro) sắc quang mang , từ trong ma vụ hiện ra, cực kỳ âm sâm khủng bố.
“Xoát xoát xoát”
Thiết giáp quái điểu ở trên không trung trước sau lưu lại một đạo tàn ảnh, nhanh chóng vung cánh hướng Tề Đẳng, Vương huy, Nam Cung Ngân, Huyền Trang bốn người. Bốn đạo ma khí giống như bốn lưỡi hái tử thần tung hoành đan xen nhau, chém về hướng bốn người, quang mang yêu dị màu đen phảng phất phá toái hư không, nhất phương thiên địa nổi lên cơn chấn động mạnh mẽ.
Cổ Hi có thể nói vô cùng cuồng vọng, không ngờ khống chế quái điểu, đồng thời hướng bốn đại cường giả xuất thủ cùng lúc. Bốn người này há là những người dễ xơi, mỗi người đều là nhân kiệt hoành tảo nhất phương, trong số đồng bối thanh niên là tuyệt đỉnh nhân vật. Cổ Hi cùng lúc hướng bốn người xuất thủ, điều này đồng nghĩa với sự khinh thường, xem nhẹ bọn họ.
Bốn người trong chốc lát phân khai, không quan tâm đến cuộc chiến sinh tử nữa, rồi tựa hồ cùng lúc xuất thủ, bốn đạo chưởng lực bài sơn đảo hải đồng thời hướng về thiết giáp quái điểu tấn công.
Lực lượng thực to lớn, phá toái hư không, bốn đạo chưởng lực to lớn hình thành một áp lực khủng bố vô hình to lớn nặng tựa vạn cân,như cái lồng vây hãm con quái điểu.
“Oanh”
Một âm thanh kêu rầm trời, không trung thiết giáp bay lả tả, giáp trụ trên thân quái điểu trong chớp mắt tan vỡ, bắn ra ở bát phương khắp nơi.
“Ách a …”
Âm thanh như tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, những người quan chiến ở ngoại vi quảng trường trung tâm chấn động đến suýt rách màng nhĩ tai, âm thanh ác quỷ trên làm chấn động cửu thiên, dưới làm lay động cửu u, khiến người khiếp sợ vô cùng.
Lệ khiếu khủng bố khiến người rởn gai ốc, rất lâu sau mới bình tĩnh lại. Quái điểu chân thân hiển lộ trước mắt mọi người, không ngờ là một song dực Đọa Lạc Thiên Sứ màu xám!
Tây phương thiên giới, trừ một số ít chủng linh chi ngoại, còn lại sau lưng đều có cánh, những thần linh có cánh này đa số là thiên sứ. Thuộc về thần thiên sứ sau lưng có cánh màu trắng tinh, thuộc về ma thiên sứ sau lưng có cánh màu xám hoặc đen.
Tương truyền trong quá khứ xa xôi, thiên giới không có thiên sứ cánh đen, thiên sứ đều phục tùng chư thần, bất quá sau đó một số thiên sứ không chịu nổi sự cám dỗ của ác ma, đã phản bội chư thần, hướng về hàng ngũ ác ma, đôi cánh từ đó hóa thành màu xám đen. Những thiên sứ này gọi là Đọa Lạc Thiên Sứ.
Đọa Lạc Thiên Sứ xuất hiện trước mắt thế nhân, gây nên hiệu quả chấn động là điều dễ hiểu, mọi người quan chiến bên ngoài quảng trường trung tâm xôn xao không dứt.
Tiếp tục sự việc Sở quốc Hoàng cung xuất hiện “Thần tích”, một lần nữa đại sự kiện lại làm chấn kinh tu luyện giới.
Tứ đại cao thủ tuyệt thế đồng thời xuất thủ, uy lực kinh thiên động địa, thiết giáp trên thân Đọa Lạc Thiên Sứ hoàn toàn vỡ nát, rơi lả tả xuống đất. Cổ Hi trong lần công kích này tịnh không thụ thương, Đọa Lạc Thiên Sứ đã tiếp đón toàn bộ sức mạnh công kích vào trong luồng ô quang quanh mình . Bất quá, Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ bị bộc lộ thân phận.
Bày ra trước thế nhân, Đọa Lạc Thiên Sứ phi thường cao đại, thế mà bị một thanh niên đứng dưới chân, quả thật không cao đại tí nào. Quan sát kỹ càng phía dưới, mọi người kinh hãi, Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ có một cánh tay, tay trái đã bị đứt đến vai, vết thương ở vai trái thật tranh nanh khủng bố.
Đọa Lạc Thiên Sứ trước mắt thế nhân có đôi cánh xám, trên đó không ngờ lại xuất hiện xương trắng, lộ ra bên ngoài vô cùng khủng bố. “Gốc” của hai cánh không ngờ là hai vết thương thê thảm, chỉ còn hai đoạn cánh liền trên lưng hắn , đập vào mắt thật kinh tâm.
Quá hiển nhiên, hắn ban đầu trước đây là tứ dực Đọa Lạc Thiên Sứ, nhưng một đôi cánh đã bị người ta xé đứt. Vết thương khủng bố khi đứt có lẽ chảy rất nhiều máu, hiên tại đã khôi phục những vẫn khủng bố như trước.
Tứ dực Đọa Lạc Thiên Sứ tóc dài màu xám, không có lấy một điểm lộng lẫy, rối bù như cỏ dại, ban đầu hắn có bộ mặt anh tuấn, đến giờ nhìn lại không có lấy một điểm sinh khí, con mắt xám tro hiện ra u minh chi quang, thân thể hắn không ngừng phát xuất khí tức tử vong, bất luận nhìn thế nào, tứ dực thiên sứ này không phải một sanh mệnh mà là ma linh! Hắn đích thực là tử thi của Đọa Lạc Thiên Sứ.
