Trước sự sợ hãi và sững sờ của mọi người có mặt và những người đang có mặt xem livestream của tên biến thái.Chai nước cứ thế lao về phía tên biến thái với vận tốc nhanh và uy lực mạnh mẽ ngang một đầu đạn. Chai nước đập mạnh vào người làm hắn choáng váng mất thăng bằng ngã xuống trên mặt đường.
Quân Thiên chớp lấy thời cơ nhanh chóng cũng các cảnh sát có mặt ở hiện trường xông lên khống chế tên biến thái. Bom trên người tên biến thái kia cũng được chuyên gia gỡ bom tháo xuống. Và thế là một thanh niên số đỏ như một con mực gặp phải Tử Du lại được tính vào tù ăn cơm nhà nước.
” Du Du à sau này em đừng có manh động như vậy được không? Rất nguy hiểm!” Nếu như em có xảy ra chuyện gì không may hoặc bị thương thì tôi phải biết sống tiếp như thế nào đây?
” Anh không cần quá lo lắng cho tôi. Tôi tốt nghiệp học viện cảnh sát loại xuất sắc!” Lo lắng dư thừa. Bổn bảo bảo biết thừa cái quả bom đồ chơi kia có vứt vào lừa với cho thêm xăng cộng dầu nó cũng méo nổ được.
Tử Du lạnh nhạt trở lại sau đó cũng chẳng thèm nói chuyện với Quân Thiên nữa. Cô cùng anh nhanh chóng trở lại xe.
Trời đã trưa Tử Du cũng có chút mệt nên nhanh chóng trở lại xe. Quân Thiên ở lại bàn giao với mấy cảnh sát kia một chút cũng nhanh chóng trở lại xe. Không gian trong xe trở nên im lặng và ngột ngạt một cách bất thường. Trong không gian yên tĩnh Tử Du và Quân Thiên có thể nghe rõ mồn một từng tiếng tim đập và nhịp thở của nhau một cách rất rõ ràng.
” Ột ~~ ột! ” Cái bụng phản chủ mà. Hơ hơ! Hình tượng bổn bảo bảo xây dựng bấy lâu nay đã bay theo gió và hòa tan với không khí rồi.
” Con gái con lứa không biết giữ chút ý tứ cả! ” Rõ ràng kí chủ mới vừa ăn hơn nữa con ăn rất nhiều. Bổn hệ thống sự đoán được kí chủ vào một tương lai không xa liền sẽ biến thành hình dạng của Trư Bát Giới cho mà xem.
Tử Du đang giận dỗi nhưng bị cái bụng bán đứng làm mất hình tượng vừa tức giận và ngượng ngùng tới đỏ mặt. Quân Thiên vẫn luôn biết Tử Du rất cao ngạo nên lần nào cũng là anh lên tiếng giải quyết cho những sự ngượng ngùng giữa hai người.
” Du Du cũng trưa rồi chúng ta đi ăn đi. Tôi cũng có chút đói.Đúng là mèo con nhỏ tham ăn mà!” Không đúng tất cả đều như đã từng gặp và từng nói những câu tương tự câu ‘ Mèo con nhỏ là đồ tham ăn ‘. Tại sao chưa từng xảy ra nhưng lại quen thuộc và gần gũi như vậy chứ.
“Mèo con nhỏ? ” Rất giống cách gọi của hắn. Chỉ là bổn bảo bảo và hắn không thuộc về nhau.
Quân Thiên cứ như vào vòng xoáy tuần hoàn chìm vào trong không gian tách biệt. Tử Du thấy Quân Thiên mất tập trung thì liên tục kêu nhưng Quân Quân Thiên vẫn không có phản ứng lại.
” Quân Thiên. Chúng ta đi thôi ” Bổn bảo bảo tại sao lại có cảm giác lưu luyến khi nghe câu nói đó chứ. Haiz cố nhân ơi là cố nhân mãi mãi cũng không thể tương phùng.