“Vì sao?”
Huyền Hàn bán híp đôi mắt, nhìn Huyền Minh phía dưới cùng mình ở hình thú có vài phần tương tự, đáy lòng hiện lên lửa giận ngùn ngụt, bởi vì một giống cái, lại làm cho y tới bây giờ còn không thể biến hoá, ảo não rất nhiều còn mang theo một ít buồn bực, thân là nhi tử của Huyền Hàn, Huyền Minh sao có thể vô dụng như vậy. Chuyến đi tới rừng rậm trung ương lần này, chẳng lẽ còn không thể trưởng thành, pháp sư trong tộc rõ ràng đã nói mấu chốt để Huyền Minh biến hoá nằm ngay trong rừng rậm trung ương, bằng không hắn như thế nào có thể chấp nhận cho Huyền Minh không biết biến hóa một mình đi vào rừng rậm trung ương.
“ta nói ta muốn đi Vũ Linh tộc.” Bỏ qua câu hỏi của Huyền Hàn, liếc mắt nhìn nam nhân này nhiều một cái, Huyền Minh liền cảm thấy hận ý dưới đáy lòng nhiều lên một phần, hận không thể đem hắn ăn sông nuốt tươi, nhưng y không thể, cũng không làm được. Nam nhân này cường đại bao nhiêu y sớm đã biết được, điều duy nhất có thê làm chính là nhẫn nhịn
“Long thú kia cùng ngươi có quan hệ gì? Không nói rõ ràng thì đừng nghĩ chuyện rời khỏi tộc, Huyền Minh đừng có khiêu chiến điểm mấu chốt của ta, ngươi nên hiểu đó là chỗ ngươi không thể trêu vào.” Ánh mắt hung ác nham hiểm gắt gao nhìn chằm chằm vào Huyền Minh đang đứng tại chỗ, không giận tự uy, phóng thích cảm giác áp bách cường đại
“Ngươi……”
Huyền Minh vô lực cúi hạ đầu rắn, cuốn lui thân mình, áp chế xao động dưới đáy lòng, trấn an nói: Đừng nóng vội, không thể xúc động, y còn chưa phải là đối thủ của nam nhân này, tuỳ tiện xuất thủ, chỉ có một đường chết. Hơn nữa lúc này Đông Hoàng còn đang ở trong tộc, y không thể liên luỵ Đông Hoàng, đem Đông Hoàng kéo theo xuống nước.
“Huyền Minh, ta nói rồi tính nhẫn lại của ta có hạn, đừng có ý đồ khiêu chiến, nếu không…… hậu quả ngươi không gánh vác nổi đâu!” Thân mình to lớn không hề che lấp quang loả (trần trụi) ở trước mặt Huyền Minh, ở bên tai Huyền Minh quanh quẩn, lặng lẽ nhìn một màn này, trong lòng Huyền Minh chỉ có hận, không ngừng hận người nam nhân vô tình này.
“Đông Hoàng là đồng bạn ta quen biết trong rừng rậm trung ương, như vậy ông vừa lòng chưa?”
Nói xong, thân rắn mảnh mai nhanh chóng rời khỏi căn phòng, cặp mắt vàng tối tăm lệ khí, gần như sắp biến thành thực thể.
_________________
just liked…