Người phụ nữ của hắn?
Những cảm xúc bối rối, lo lắng, căng thẳng và hỗn độn khác của Ôn Hủ Hủ lúc lúc này đã hết thảy biến mất.
Thay vào đó, là bộ dáng vốn lạnh lùng không hề gợn sóng của cô.
“Vậy nếu tôi không đưa thì sao?”
“!!!!”
Cố Hạ trợn tròn mắt, cô ta không thể tưởng tượng nổi nhìn khuôn mặt biến hóa của Ôn Hủ Hủ mà ngây người mấy giây.
“Ôn Hủ Hủ? Sao có thể là cô? Tại sao cô lại ở đây?”
“Cô Cố hỏi câu này rất lạ, tôi muốn tới thì tới, chẳng lẽ tới đây còn phải báo cáo với cô một tiếng sao?”
Ôn Hủ Hủ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ một cách mỉa mai.
Đối với cô ta mà nói, Ôn Hủ Hủ không thèm giả tạo, tất cả cảm xúc đều hiện hết trên mặt của cô.
Quả nhiên mặt Cố Hạ bị chọc tức đến trắng bệch: “Cô…”
Ôn Hủ Hủ thậm chí còn không thèm nhìn cô ta, ánh mắt nhìn về phía người bạn tốt đối diện, cô có chút áy náy nói: “Thật xin lỗi Thời Khiêm, phiền anh đưa túi cho em, chúng ta thanh toán xong liền đi.”
“Được.”
Kiều Thời Khiêm lúc này rất thức thời, vẫn an tĩnh ở bên cạnh.
Tuy nhiên, khi nghe được Ôn Hủ Hủ bảo anh ta đưa túi, anh ta liền đem túi xách nữ vẫn đeo trên người đưa qua.
Ánh mắt Hoắc Tư Tước càng thêm u ám!