Lâm Minh nói như vậy, hai người người trầm mặc, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.
Lâm Minh tiếp tục nói:
– Vốn vãn bối nghĩ tới, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới có thể là cửa ra vào thế giới khác, Tam Thập Tam Thiên không phải thế giới duy nhất, nhưng mà về sau vãn bối đạt được một ít tin tức, dường như hắc ám thâm uyên là trước cả thời đại viễn cổ, cũng chính là trăm tỷ năm trước hoặc lâu hơn đã xuất hiện? Không biết đúng hay không?
Nghe Lâm Minh nói thế, sắc mặt hai ngươi động dung, bọn họ liếc nhau, Triệt mở miệng nói:
– Về hắc ám thâm uyên, chúng ta biết rõ cũng chỉ là một ít suy đoán, là năm đó tôn chủ đại nhân miêu tả trong bản chép tay, chúng có khả năng thật sự tồn tại hơn trăm tỷ năm trở lên.
– Ân. . . Quả là thế, hạo kiếp vũ trụ mười tỷ năm trước cũng là thái cổ chư tộc giao thủ với thâm uyên ác ma?
Lâm Minh mở miệng hỏi thăm, về điểm này kỳ thật rất nhiều dấu vết để lại cũng đã chứng minh là đúng, cũng không khó đoán được, hơn nữa trí nhớ của hoang cũng chứng minh điểm này là đúng.
– Không sai! Trận chiến mười tỷ năm trước có không biết bao nhiêu thần vương vẫn lạc, bao nhiêu chủng tộc diệt sạch, có vũ trụ dứt khoát biến thành man hoang, so sánh với trước đại kiếp nạn mười tỷ năm trước, Nhân tộc cùng Thánh tộc hiện tại chiến đấu chỉ là trò trẻ con.
– Quả nhiên. . . Nhưng mà dường như trăm tỷ năm trước, vũ trụ này cũng bộc phát kiếp nạn đáng sợ hơn? So sánh với nó, cho dù là thâm uyên ác ma đại chiến với trí tuệ tính mạng mười tỷ năm trước cũng chỉ là một chuyện nhỏ a?
Lâm Minh trầm ngâm một lúc, đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, đây cũng là thứ hắn đạt được trong trí nhớ hoang hồn.
Bởi vì không thể hoàn toàn xác định, cho nên mới hỏi thăm hai lão giả.
Nghe được Lâm Minh nói như vậy, hai lão giả rõ ràng sững sờ, dường như hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Minh sẽ hỏi ra vấn đề này.
Bọn họ liếc nhau, trầm giọng nói:
– Chuyện trăm tỷ năm trước đã quá xa xưa, đã lâu đến đáng sợ, cơ hồ không cách nào ngược dòng tìm hiểu, tôn chủ đại nhân cũng chỉ có một ít phỏng đoán, dường như di tích thái cổ giới và hắc ám thâm uyên chính là hình thành trong đại chiến đó… Tôn chủ đại nhân gọi đại kiếp nạn này chính là — đại phá diệt!
– Quả nhiên. . .
Hâm Minh hít sâu một hơi.
Kỳ thật hắn đã sớm nghe qua luận chúng này rồi, cho rằng vĩnh sinh làm trái pháp tắc thiên đạo, cho ra lý do chính là vạn vật đều có sinh tử, núi có thể vỡ tan, sông sẽ khô, nhật nguyệt tinh thần sẽ vẫn lạc, đại thế giới cũng sẽ sụp đổ, không có gì có thể chống lại thời gian.
Như vậy Tam Thập Tam Thiên thì sao? Có thể có ngày hủy diệt hay không?
Nếu thật là như vậy, đây mới thực sự là đại kiếp nạn đáng sợ, tất cả trật tự, tất cả quy tắc, tất cả tính mạng đều không tồn tại.
Lâm Minh biết rõ ma phương, tử tạp, Hồng Mông linh châu ba kiện chí bảo có khả năng là hạt giống ba đại vũ trụ.
Nếu đại vũ trụ cũng có hạt giống, vậy ý nghĩa vụ trụ cũng có ra đời.
Có sinh ra đời, tự nhiên có hủy diệt, đây là nhân quả.
Thời điểm này Mặc mở miệng nói ra:
– Tôn chủ đại nhân hoài nghi, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới chính là một phiến thế giới vào trăm tỷ năm trước, sau khi Tam Thập Tam Thiên đại phá diệt sinh ra, về phần thế giới này vì cái gì bị hủy diệt thì không rõ.
– Mà thâm uyên ác ma, cũng có thể là tính mạng tồn tại vào trăm tỷ năm trước, chúng vẫn kéo dài trong hắc ám thâm uyên, vốn hắc ám thâm uyên có ngăn cách với Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà về sau không biết là nguyên nhân dì, cho nên bộc phát đại chiến vào mười tỷ năm trước.
– Những chuyện này chỉ là tôn chủ đại nhân suy đoán mà thôi…
Mặc nói ra một câu này, kỳ thật cho dù thâm uyên ác ma rốt cuộc có lai lịch gì, có một điểm không cần hoài nghi, thâm uyên ác ma chính là tử địch sinh mạng trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên.
Trong Mặc và Triệt câu thông, Lâm Minh xác minh trí nhớ của hoang hồn, chậm rãi Lâm Minh chính minh tất cả suy đoán của mình là đúng, có quan hệ tới đại kiếp nạn mười tỷ năm trước là đại chiến với thâm uyên.
Mười tỷ năm trước hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên chính là thời gian thán thức thần tường biến mất..
Chủ nhân Tu La Lộ tính cả Hắc Ám Quân Vương đã dùng thủ đoạn thông thiên đúc thành vĩnh hằng chi bích, phong kín hắc ám thâm uyên, đoạn tuyệt nơi ra vào của thâm uyên ác ma, lại chém giết thâm uyên ác ma khác.
Lúc này mới chấm dứt đại kiếp nạn.