– Ý của ngươi là nói, trong những người đó có người để lộ tin tức?
Cao Quan:
– Sau khi bày bố cục, trước khi thật sự động thủ vẫn phong tỏa tin tức đối với người phía dưới. Người phía dưới căn bản không biết chúng ta sắp làm gì. Phía trên chỉ có bệ hạ và thần biết. Thứ hai là Hoa Nghĩa Thiên trực tiếp tiến hành bố trí đối với Chiến Như Ý. Có khả năng để lộ tin tức nhất, chỉ có bốn người chúng ta.
Thanh Chủ lặng lẽ không nói gì. Hắn tất nhiên sẽ không trực tiếp để lộ tin tức. Cao Quan là một cô thần, cơ hồ đã đắc tội tất cả mọi người. Một khi rời khỏi chính mình, kết quả của hắn thế nào, có thể tưởng tượng được. Chỉ có bám thật chặt vào bên cạnh mình, hắn mới có khả năng bảo toàn tính mạng. Hoa Nghĩa Thiên là người sau khi đắn đo suy nghĩ mới lựa chọn ra. Khả năng tiết lộ bí mật cũng không lớn…
Cao Quan nhìn phản ứng của hắn một lát, tiếp tục nói:
– Trong số những người thi hành thật sự biết tin tức, chỉ có Hoa Nghĩa Thiên và Chiến Như Ý. Trong số những kẻ sa lưới, không có người của bốn vị Thiên Vương và Hạ Hầu gia. Ai tiết lộ tin tức, không cần nói cũng biết. Như vậy kể cả dư nghiệt Lục Đạo cũng không một người sa lưới. Quan hệ trong này đáng để cân nhắc!
Khuôn mặt Thanh Chủ dần dần trở nên dữ tợn. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
– Nói cách khác, trong bốn Đại Thiên Vương có người bắt cá hai tay, đang cấu kết cùng dư nghiệt Lục Đạo? Ngươi cảm thấy là ai?
Cao Quan lắc đầu:
– Không biết! Ngoại trừ bốn vị Thiên Vương, Hạ Hầu gia cũng có thể.
Thanh Chủ nói:
– Cho dù Chiến Như Ý tiết lộ tin tức, bốn vị Thiên Vương cũng chỉ sẽ thông báo cho nhau, sẽ không nói cho Hạ Hầu gia biết. Bọn họ ước gì Hạ Hầu gia gặp chuyện không may. Chỉ có Hạ Hầu gia xảy ra chuyện, bọn họ mới có cơ hội bắt tay vào thế lực dưới đất, khiến bản thân mình lớn mạnh. Trong kế hoạch trẫm bố trí, Hạ Hầu gia cũng sẽ chỉ là người cuối cùng biết được. Trẫm cho bọn họ áp lực. Bọn họ không rõ tình hình, việc đầu tiên sẽ làm, chính là tự bảo vệ mình. Bọn họ không kịp thông báo cho tất cả mọi người vào đúng vị trí. Tối thiểu cũng sẽ có một phần dư nghiệt Lục Đạo sa lưới. Cho nên gia tộc Hạ Hầu có thể loại bỏ. Nếu như tập trung mục tiêu ở trong bốn vị Thiên Vương trong, ngươi cảm thấy ai có khả năng nhất?
Cao Quan trầm ngâm một lát, sau đó chậm rãi nói:
– Không biết! Trước khi tình hình còn chưa rõ ràng, bốn vị Thiên Vương đều có thể!
Một câu đều có thể khiến bốn Đại Thiên Vương đều khó tránh được tình nghi. Lời này giống như kim châm đâm trúng cái gì, khiến đồng tử Thanh Chủ chợt co lại. Chỉ thấy Thanh Chủ thâm trầm nở nụ cười lạnh,.
– Xem ra là trẫm nhân từ quá lâu. Thật sự cho rằng trẫm không dám giết bọn họ sao?
Chuyện đế vương đa nghi cũng không có cách nào khác. Thân ở hoàn cảnh như vậy, đều bị ép buộc.
Cao Quan trầm mặc không nói. Hắn biết rõ, dưới tình trạng loạn trong giặc ngoài, Thanh Chủ tức thì tức, nhưng sẽ không dễ dàng xé rách mặt với bề tôi đắc lực của mình. Hắn sẽ không để cho người ngoài nhân cơ hội hỗn loạn phát triển an toàn. Ở dưới tình huống không ai có thể thật sự uy hiếp được hắn, hắn sẽ tận lực duy trì trật tự hiện hữu. Nếu muốn thay đổi cũng chỉ có thể từ từ. Hắn sẽ không áp dụng thủ đoạn mãnh liệt khiến thiên hạ rung chuyển.
Mà lửa giận của Thanh Chủ tới nhanh, đi cũng nhanh. Rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại. Hắn phất tay để Cao Quan lui ra, đồng thời gọi Thượng Quan Thanh tới gặp hắn.
Sau khi Thượng Quan Thanh đi tới bái kiến, Thanh Chủ thản nhiên nói:
– Thông báo Ngự Viên bên kia thay quân.
– Vâng!
Thượng Quan Thanh nhận lệnh.
Hắc Long Tư nhận được pháp chỉ chính thức tiến vào chiếm giữ Ngự Viên và Cống Viên, là chuyện diễn ra sau khi Miêu Nghị nắm giữ Hắc Long Tư đã ba tháng.