– Các ngươi chưa bao giờ tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, có thể sẽ có chút không thích ứng, trước không vội đi ra, quay lại thiên địa lục đạo đi!
Nhìn thấy đại thế giới xuất hiện trước mặt, Nhiếp Vân phân phó mọi người một câu.
– Tốt!
Mọi người cũng không nhiều lời, đồng thời gật đầu trở lại nạp vật thế giới thiên địa lục đạo.
– Khoảng cách tam giới chiến trường mở ra còn chưa tới một tháng.
Nhiếp Vân nhớ tới thời gian mở tam giới chiến trường.
Sau khi rời khỏi thần chi chiến trường, khi đó tam giới chiến trường mở ra vào ba tháng sau, vò cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn, tốn hao gần hai mươi người, đi thiên địa lục và trở về cũng tốn gần bốn mươi ngày, hiện thời gian ba tháng đã qua hai tháng, khoảng cách tam giới chiến trường mở ra còn chưa tới một tháng.
– Thực lực của ta không sợ ai nhưng tất cả chuẩn bị cho thỏa đáng.
Tam giới chiến trường là nơi cường giả chúa tể có thể tiến, tuy thực lực của hắn mạnh mẽ nhưng không thể chủ quan, tất cả đều phải tuân theo quy củ.
– Trực tiếp đi Quy Khư Hải gặp đám người Cổ Ung tông chủ.
Nếu như nói quen thuộc tam giới chiến trường, trừ Kiền Huyết hoàng triều còn lại chính là bốn đại tông môn, đã trở lại, không bằng đi cùng người Quy Khư Hải để thuận tiện chiếu ứng lẫn nhau.
Tinh thần khẽ động, lực lượng bao phủ ẩn giấu Phá Thần Chu, tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực và bay thẳng về hướng Quy Khư Hải.
Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không có biến hóa gì so với trước kia, Quy Khư Hải cũng vô cùng yên tĩnh.
Tuy ba đại tông môn muốn đối phó Quy Khư Hải nhưng tam giới chiến trường đột nhiên mở ra, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, mặc dù Kiền Huyết đế quốc biết rõ Nhiếp Vân có quan hệ với Quy Khư Hải nhưng muốn chèn ép cũng muộn rồi.
Tam giới chiến trường liên lụy còn quan trọng hơn khai chiến với Quy Khư Hải.
Lại nói địa thế của Quy Khư Hải hiểm yếu, còn có chúa tể thần binh trấn thủ, nếu như cường công phải trả giá thê thảm đau đớn mới được, cái giá này cho dù là ba đại tông môn và Kiền Huyết hoàng triều có thể thừa nhận nhưng không có ai sẽ làm trước khi đi tới tam giới chiến trường.
Tam giới chiến trường là nơi cường giả phong vương lưu lại, chậm trễ chuyện này cường giả phong vương giận dữ, tông môn mạnh hơn nữa cũng lập lập tức biến mất!
Chính bởi vì cân nhắc đến điểm ấy, không ai dám động thủ, làm gì quan tâm kẻ khác.
Tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, Phá Thần Chu tiến vào trong người và đáp xuống mặt đất Tà Nguyệt Chí Tôn Vực.
– Các ngươi cảm thụ và chậm rãi thích ứng!
Trở lại Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, Nhiếp Vân cũng không sốt ruột đi Quy Khư Hải, hắn đáp xuống thành thị cần phải qua khi đi Quy Khư Hải, lại thả đám người Lạc Khuynh Thành ra ngoài thích ứng không gian pháp tắc.
– Quả nhiên áp lực không gian quá lớn!
Đám người Tu Du Tẩu đều lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Không gian pháp tắc của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực còn mạnh hơn thiên địa lục đạo quá nhiều, mặc dù bọn họ có chuẩn bị nhưng suýt nữa ngã xuống.
– Chậm rãi thích ứng, cũng không nóng nảy!
Nhìn thấy bộ dạng mọi người, Nhiếp Vân cười nói.
Lúc hắn mới tới cũng không khá hơn bọn họ chút nào.
Thành thị này gọi là thành Đại Hóa, là thành thị nằm gần Quy Khư Hải, lúc trước Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng đã ở nơi này tham gia thi đấu tuyển bạt của Quy Khư Hải, cũng từng bước đi tới đỉnh phong.
– Phía trước là Khanh Nguyên Các, chúng ta tiến vào đi, chậm rãi thích ứng vài ngày rồi đi Quy Khư Hải, dù sao hiện tại cũng không nóng nảy!
Nhiếp Vân cười nói với đám người Lạc Khuynh Thành.&