Nhìn ánh mắt không chút tin tưởng của nàng, Tu la bất đắc dĩ nói: “Tin tưởng ta, ta sẽ dùng hành động chứng minh.”
“Được rồi.” Mỹ công tử gật đầu.
Tu La đẩy cửa sổ, nhìn sắc trời bên ngoài: “Thời gian bọn họ tế tự chính là lúc hoàng hôn này, đúng không?” Cùng một chủng tộc, thời gian tế tự chắc sẽ không đổi.
“Ân.”
“Lúc trời tối chúng ta sẽ bắt đầu hành động.” Tu La thở sâu, nói.
Sắc trời dần chuyển tối, mặt trời đã chậm rãi lặn xuống phía Tây, ánh chiều tà đỏ rực như máu. Dường như thật phù hợp với lễ huyết tế kia.
Tu La cùng Mỹ công tử có chút trầm mặc. Bọn họ biết, mình không cách nào ngăn cản lễ huyết tế, nếu không bọn họ sẽ bại lộ, kế hoạch sẽ không tiến hành thành công. Chuyện bọn họ có thể làm, chính là thay đồng tộc đi báo thù.
Tu La theo bản năng nắm tay lại, hắn không tự chủ nghĩ đến ngày đó, ngày mà Vương Duyên Phong lão sư che lại tầm mắt hắn, để hắn không nhìn thấy một màn tàn nhẫn nhất. Cũng chính từ ngày đó, mục tiêu thứ hai của hắn xuất hiện.
“Đi thôi.” Tu La nói nhẹ, trong nháy mắt tiếp theo, hắn đã nhảy cửa sổ mà ra, thân hình lập loè một cái đã nhanh chóng biến mất.
Mỹ công tử nhìn hắn rời đi, trên người ngân quang lập loè, cũng biến mất sau hắn.
Tổ phòng Phong Lang tộc càng lớn hơn so với Kim Cương Hùng, dù sao nơi này cũng là hạch tâm của cả tộc Phong Lang.
Tu La từ một bên trèo lên nóc tiền viện của tổ phòng, ở hậu viện thỉnh thoảng vang lên tiếng sói tru và tiếng gào thét có quy luật. Nghi thức tế tự đã bắt đầu. Thông qua Linh Tê Thiên Nhãn, Đường Tam quan sát thấy phương hướng ở hậu viện, mơ hồ có huyết quang bắn ra.
Thân hình Tu La lập loè, mượn Báo Thiểm tiến vào bên trong tổ phòng. Bởi vì đây là thời gian tế tự, bên trong toàn bộ tổ phòng ba bước lại thấy một nhóm, năm bước lại thấy một trạm khác canh gác, có thể nói phòng vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Nhưng nếu quan sát kỹ có thể thấy, những Lang Yêu ở các trạm canh gác này hầu như không có tu vi Ngũ giai trở lên. Cao giai Phong Lang lúc này đều ở hậu viện, tham dự tế tự đại điển. Đây là nghi thức quan trọng nhất trong năm ở Phong Lang tộc.
Bản đồ tổ phòng Phong Lang tộc hắn đã sớm nhớ kỹ trong đầu, hắn dùng Báo Thiểm và lợi dụng địa hình, lặng yên không tiếng động đi tới trung viện, rất nhanh đã đi tới nhà bếp.
Hắn lật một mái ngói trên nhà bếp và nhìn xuống dưới. Nhà bếp lúc này đang bận rộn, không có phụ thuộc nhân loại, ở chỗ này đều là phụ thuộc Trư Yêu. Những nồi nước nấu thịt sôi sùng sục, hơi nước mang theo mùi thịt bốc lên.
Nhà bếp rất lớn, ít nhất nơi này có năm mươi tên Trư Yêu đang bận rộn chuẩn bị đồ ăn cho đại tiệc sau lễ tế tự.
Linh Tê Thiên Nhãn làm Đường Tam có thể nhìn thấu qua hơi nước, rất nhanh, ánh mắt của hắn tập trung lên dãy vạc lớn nằm ở phía Tây. Từ chấn động nguyên tố trong các khe hở truyền ra có thể thấy đó không phải là vạc nước, mà là vạc rượu.
Trong rượu có Thuỷ nguyên tố và một lượng nhất định Hoả nguyên tố, đây cũng không phải đặc điểm khó nhận biết.
Bên ngoài nhà bếp có hai vị Tứ giai Phong Lang yêu canh gác. Đường Tam không muốn tiến vào từ cửa chính, mà cẩn thận từng chút một lật mái ngói. Bởi vì nhà bếp đang nấu từng nồi nước thịt nên hơi nước bốc lên nhiều, che khuất bên dưới. Lúc này trời đã tối, đám Trư Yêu cũng không phát hiện ra điều gì.
Đường Tam không tiếng động chui qua khe hở, trèo xuống thanh xà, vận chuyển Khống Hạc Cầm Long, bò theo thanh xà đến gần vạc rượu phía Tây.
Đám Trư Yêu phía dưới đều bận rộn đến đầy mồ hôi. Đối với bọn nó, nếu không chuẩn bị đồ ăn kịp thời thì ngày mai bọn nó sẽ biến thành thịt trong nồi rồi, cho nên không dám lười biếng chút nào.
Báo Thiểm phát động, Đường Tam nhanh chóng rơi xuống, ở trong một góc đứng yên bất động.
Thời gian dần qua đi, sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối xuống.
Đột nhiên, cửa nhà bếp bị mở ra.
“Lễ mừng bắt đầu, đưa rượu thịt lên.” Đứng ở cửa ra vào, một gã Lang Yêu lớn tiếng quát.
“Vâng, vâng.” Trư Yêu đứng đầu nhà bếp vội vàng đáp ứng.
Nhưng bọn nó không biết rằng, khi ánh mắt Trư Yêu đều bị hấp dẫn ra chỗ ở lớn, trước một vạc rượu phía Tây có một đạo thân ảnh loé lên.
Đường Tam đem gói độc dược đã sớm chuẩn bị đổ vào vạc rượu. Trên vạc rượu chỉ có một cái nắp đơn giản, toàn lực thi triển Báo Thiểm, qua vài giây, mấy chục vạc rượu đều bị hắn bỏ độc.
Lần Báo Thiểm cuối cùng, Đường Tam trực tiếp xuyên qua khe hở lúc nãy, một lần nữa trở lại nóc nhà.
Liên tục sử dụng Báo Thiểm cường độ cao làm hắn có chút thở dốc, nhưng đã đạt được mục đích.
Hẳn thật cẩn thận đem mái ngói trở lại như cũ, sau đó bò lổm ngổm trên nóc nhà, ánh mắt quét tới hậu viên bên kia.