Người phụ nữ tóc ngắn và Trương Thác đi tới phòng bếp, chỉ thấy cô ta gõ gõ mấy cái vào tường, sau đó thì nghe thấy tiếng động nhẹ từ dưới bếp, người phụ nữ tóc ngắn mở tủ dưới bếp thì có một chỗ hiện ra trước mắt Trương Thác.
“Đi thôi, đồ dự trữ bên trong đủ cho chúng ta sử dụng một khoảng thời gian”
Người phụ nữ tóc ngắn tiến vào bên trong tủ bếp trước và bước xuống đường hầm.
“Thì ra đây là chỗ an toàn của hai người, có điều quả thật Cửu Mệnh cũng có quy tắc này, ở mỗi một trấn hay thành phos đều bố trí một ngôi nhà an toàn để có thể đảm bảo khả năng tự cứu của thành viên ở mức cao nhất” Trương Thác đi vào bên trong, lối vào vô cùng tối tăm, âm u và chật hẹp, đi xuống khoảng hơn chục bậc thang thì một đại sảnh xuất hiện ở trước mắt Trương Thác.
Cả đại sảnh rộng khoảng hơn 60m2, kê mấy chiếc giường đơn bằng gỗ dựa vào tường, mấy lon nước uống chất đống trong góc như ngọn núi nhỏ, những vật liệu này đủ cho một người sống vài tháng.
Thiết bị bên trong ngôi nhà an toàn cũng không hề giống như khoa học kỹ thuật đen trong phim điện ảnh có các loại súng ống đạn dược, mà tác dụng của ngôi nhà an toàn chủ yếu là để trốn nên có càng nhiều đồ kim loại thì lại càng dễ bị bại lộ khiến bản thân gặp nguy hiểm, lon ở đây đều làm bằng thủy tỉnh.
Sau khi 3 người bước vào thì tự chọn cho mình một chiếc giường, sau đó bắt đầu nghỉ ngơi.
Nằm ở trên giường, trong đầu của Trương Thác vẫn luôn nghĩ tới chuyện hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh, thế cục hiện tại cũng đã rất rõ ràng, thế nhưng loại thế cục rõ ràng này lại gây cho người của giới luyện khí giả hỗn loạn, còn Đảo Quang Minh thì sẽ bị vây ở giữa đám lốc xoáy hỗn loạn này.
“Đám người đội trưởng đang tới đây trợ giúp” Người phụ nữ tóc ngắn nhảy từ trên giường xuống: “Tôi đi đón bọn họ, rồi tiện xem luôn tình hình bên ngoài ra sao.”
Người phụ nữ tóc ngắn nói xong liền rời khỏi tầng hâm ngầm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trải qua một trận vô cùng mệt mỏi khiến cho tình trạng thân thể hiện tại của Trương Thác vô cùng suy yếu, anh cần phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian dài mới được.