Bên trong ngọc hồ lô đều là khí thể kim hoàng sắc, Nhiếp Vân nhìn qua đã biết là Nguyên Tinh Khí, nhìn dung lượng cùng chất lượng còn cao cấp hơn Nguyên Tinh Khí của Liễu Thành Trạch mấy lần.
Tuy rằng biết rõ Nguyên Tinh Khí là thứ tốt, nhưng Thiết Nham cũng biết chỉ một dong binh đoàn nho nhỏ vẫn không thể hưởng dụng, vì thế dùng Nguyên Tinh Khí tạ ơn Nhiếp Vân.
– Ta sẽ không chối từ, đa tạ!
Nhiếp Vân đưa tay tiếp nhận hồ lô.
Lúc này trời đã sáng hẳn, Nhiếp vân đi theo Thiết Lan Nhi tới một sân viện yên tĩnh ở lại.
Đáng nhắc tới chính là, sau khi Mạnh Quyền biết rõ tuổi tác cùng thực lực của Nhiếp Vân, thái độ hoàn toàn thay đổi, không còn vẻ ngạo mạn như lúc trước.
…
Trong phòng, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi trên giường, thân hình hóa thành kim sắc sáng lạn, một ngọc hồ lô rỗng tuếch đặt ngay trước mặt hắn.
Ông!
Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân chợt mở mắt, thân hình không ngừng vang lên tiếng răng rắc, nghe như tiếng pháo nổ vang liên tục.
– Hô!
Tiếng nổ vang lên chừng nửa giờ, lúc này Nhiếp Vân mới phun ra một hơi, đôi mắt bắn ra kim quang chiếu sáng cả phòng.
– Nguyên tưởng rằng chỉ còn cách tầng thứ ba đại thành rất gần, chỉ bước thêm một bước là thành công, không nghĩ tới sự thật không đơn giản như vậy, hấp thu toàn bộ Nguyên Tinh Khí trong hồ lô lẫn vận khí trong đó mới hoàn toàn hoàn thành…
Vừa đứng dậy, cảm nhận được cơ thể biến hóa, kim quang trong mắt dần biến mất, khuôn mặt Nhiếp Vân lộ ý cười.
– Lực lượng thân thể đã vượt qua 50 tượng, lực lượng chân khí cũng có tiến bộ, hiện tại hãy thử xem có thể mở được hắc châu hay không!
Cổ tay vừa lật, hắc chân hiện ra trong tay, hai tay hắn nắm chặt, lực lượng thân thể cùng lực lượng chân khí đồng thời thi triển!
Ông! Ca sát! Ca sát!
Lực lượng thi triển tới mức tận cùng, một trận bạch quang sáng ngời hiện lên, chợt nghe tiếng vang giòn liên tiếp, hắc châu giống như quả trứng bị bóp nát xuất hiện từng vết rạn thật tinh tế!
– Sắp thành công! Mở cho ta!
Chứng kiến vết rạn, ánh mắt Nhiếp Vân sáng lên, lực lượng lại gia tăng mạnh mẽ.
Ca sát!
Rốt cục hắc châu không chịu nổi lực lượng cường đại, hoàn toàn vỡ ra, hiển lộ đồ vật bên trong.
Vật này chỉ cỡ quả anh đào, mượt mà bóng loáng, nhìn qua thật giống viên trân châu.
– Đây là nạp vật đan điền bị tróc ra sao? Quả nhiên thần kỳ…
Trong mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ hưng phấn.
Phá vỡ hắc châu, hắn liền biết được lớp màu đen bên ngoài chính là thủ thuật che mắt mà vị siêu cấp cường giả lưu lại, nạp vật đan điền chân chính chính là đồ vật cỡ quả anh đào này.
Có thể tróc nạp vật đan điền ra khỏi cơ thể người, luyện chế thành đồ vật cất chứa vật phẩm, vị siêu cấp cường giả kia thật sự đáng sợ!
Trong lòng cảm khái, Nhiếp Vân đem tinh thần lực truyền vào trong nạp vật đan điền, mới nhìn thoáng qua, ánh mắt hắn trợn tròn, vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ.
– Này…này…điều này sao có thể? Lần này…phát tài đi!
Dù tâm lý của Nhiếp Vân vượt qua thử thách, cũng không nhịn được kêu thành tiếng, không còn chút dáng vẻ bình tĩnh trước đó.
Tinh thần tiến vào nạp vật đan điền, trước mắt chính là một đống linh thạch.
Linh khí khuấy động, tràn ngập khắp cả nạp vật đan điền, không biết đã tích lũy bao nhiêu năm, đã hình thành một vũng chất lỏng lớn.
Nguyên Tinh linh dịch!
Đều là Nguyên Tinh linh dịch!
Vài chục giọt Nguyên Tinh linh dịch!
Trước kia chỉ có một giọt đã giúp hắn thành công thăng cấp, hiện tại có nhiều Nguyên Tinh linh dịch như vậy, chỉ sợ muốn thăng cấp chí tôn đỉnh cũng không có vấn đề gì.
Linh khí nhộn nhạo hình thành Nguyên Tinh linh dịch, số lượng linh thạch bao
nhiêu có thể nghĩ!
Nhiếp Vân tùy tiện đếm qua, có tới ngàn viên linh thạch!
Một viên linh thạch đã là vô giá, dùng hơn mười vạn hay mấy trăm vạn ngân lượng còn chưa mua được, hơn ngàn viên linh thạch, giá trị quả thật là…
Đáng sợ!
– Ân? Trong này cũng không thiếu binh khí cùng bí tịch…
Binh khí có vài món là hoàng tộc thượng phẩm, mà Nhiếp Vân cũng không chú ý bí tịch.