– Ngươi căn bản không có bị thương, chỉ còn lại hai thành thực lực mà nói…, ngươi không có chiến lực bực này!
Nếu Giang Nam chỉ còn lại có hai thành thực lực, hoàn toàn chính xác không có khả năng ở dưới tình huống lông tóc không tổn hao gì. Chém liên tục rất nhiều Tiên Vương, dễ như trở bàn tay quét ngang cao thủ tuổi trẻ bọn hắn.
Chỉ là bọn hắn thật không ngờ chính là, sau khi Giang Nam tự trảm đạo quả hoàn toàn chính xác chỉ còn lại có hai thành chiến lực, bất quá hôm nay hắn luyện ra đạo quả hư ảnh, chiến lực đã khôi phục đến ba thành!
Trong tiên lô Tiên Thiên kiếm khí bắn hết, kiếm khí đầy trời biến mất, bọn người Thiên Hồng Tiên Tử cùng U Tuyền đạo nhân phi tốc lui về phía sau. Kéo ra khoảng cách cùng Giang Nam, lại không có rút đi.
Giang Nam cười ha ha, uy phong lẫm lẫm, sừng sững tại nguyên chỗ, không có truy kích.
U Tuyền đạo nhân đột nhiên ngừng lại bước chân, mà Thiên Hồng Tiên Tử cùng bọn người Pháp Châu Tiên Vương cũng từng người dừng bước lại, lạnh lùng nhìn xem Giang Nam.
U Tuyền đạo nhân chăm chú nhìn gương mặt Giang Nam, đột nhiên trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói khẽ:
– Huyền Thiên, vừa rồi cùng chúng ta động thủ, ngươi không có sử dụng bất luận pháp lực gì. Xem ra Thiên Hồng Tiên Tử mới vừa rồi còn là nói sai, ngươi bị thương. Thương thế rất nặng, đã mất đi pháp lực. Ngươi vừa rồi giết người, chỉ là bằng vào thân thể.
Pháp Châu Tiên Vương thở hổn hển chửi thề, chống đại thương mà đứng, lạnh lùng nói:
– Không sai. Từ đầu đến cuối hắn không có dùng qua bất luận pháp lực gì, bởi vì thương thế của hắn quá nặng, nhưng tiếc nhục thể của hắn lại quá mạnh mẽ, cho nên mới để cho chúng ta nghĩ lầm hắn như trước có mười thành chiến lực!
Thiên Hồng Tiên Tử lại khôi phục ưu việt thong dong, cười yếu ớt nói:
– Huyền Thiên, vừa rồi ngươi dốc sức liều mạng bộc phát ra tiềm năng cuối cùng của mình, là muốn đem chúng ta dọa lùi sao? Nhưng tiếc, ngươi đánh lộn bàn tính, có thể tu luyện tới cảnh giới như chúng ta, cũng không phải kẻ ngu dốt, vừa mới bắt đầu có lẽ sẽ bị ngươi giấu kín, nhưng hiện tại chúng ta đã biết rõ ngươi chỉ là miệng cọp gan thỏ.
Giang Nam mặt mỉm cười, nói khẽ:
– Các ngươi sao không thử xem… Khục khục khục…
Hắn đột nhiên kịch liệt ho khan, áp chế không nổi ho khan, PHỐC một tiếng nhổ ngụm máu tươi, khí tức cũng đang không ngừng suy yếu.
Thiên Hồng Tiên Tử con mắt càng sáng thêm rồi, di chuyển bước chân nhẹ nhàng hướng Giang Nam đi tới, khẽ cười nói:
– Quả là thế. An Thanh Tiên Vương luyện Tiên Thiên kiếm khí đã khủng bố như thế, cơ hồ đem chúng ta chôn vùi bên trong kiếm khí, ngươi cùng An Thanh Tiên Vương chính diện chống lại hai chiêu, đã tổn thương nguy kịch, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nàng cách Giang Nam càng ngày càng gần, mỉm cười nói:
– Ngươi hoàn toàn chính xác lợi hại, rõ ràng có thể đem thương thế trấn áp đến bây giờ, bất quá Nguyên Thần bổn nguyên của ngươi bị hao tổn, đạo quả không còn, vừa rồi cùng chúng ta động thủ, làm cho ngươi thương thế bộc phát, khó áp chế được nữa. Không biết ta nói có đúng hay không?
Giang Nam ngăn chặn ho khan, đột nhiên bạo lên, cười ha ha nói:
– Cho dù ngươi không có đoán sai, cũng phải chết ở chỗ này! Bởi vì ta đã từng nói qua, đây chính là quy củ của ta!
– Sát!
Sắc mặt Thiên Hồng Tiên Tử hơi trầm xuống, cẩm tú tung bay, bọn người Pháp Châu Tiên Vương, U Tuyền đạo nhân lập tức cổ đãng pháp bảo thúc dục thần thông, hướng Giang Nam đánh tới!
Giang Nam gào thét, lực lượng thân thể càng ngày càng mạnh, đưa tay một quyền oanh ở phía trên đại thương của Pháp Châu Tiên Vương, hai tay của Pháp Châu Tiên Vương bị chấn đoạn, đại thương ô hay một tiếng xuyên thấu bộ ngực của hắn, đinh hắn trên mặt đất!
Giang Nam một cước đạp xuống, đem Pháp Châu Tiên Vương giẫm nát bấy, đột nhiên kịch liệt ho khan, trong miệng máu tươi không ngừng tuôn ra, bước chân cũng trở nên lảo đảo!