– Đại họa cái gì, người ta thong dong mà đến, thong dong mà đi, căn bản không đặt Kiền Huyết hoàng thấ vào mắt…
Các loại lời đồn truyền ra chung quanh, những chuyện này như truyền thuyết, Nhiếp Vân thành anh hùng đôi kháng cường quyền, không ít người đàm luận mang theo khâm phục và sùng bái.
– Xem ra bất cứ nơi nào, mỗi người đều có ý định phản kháng chính quyền.
Sau khi nghe những lời này vào tai, khóe miệng Nhiếp Vân không ngừng co giật.
Ban đầu ở đại lục Khí Hải, tiêu diệt hoàng thất Thần Phong đế quốc cũng nghe được nhiều tiếng tán dương, nơi có áp bách sẽ có phản kháng, quá nhiều.
Kiền Huyết hoàng thất rong ruổi cả đại lục không biết bao nhiêu năm, trong lòng vô số dân chúng đã có tâm muốn khiêu chiến uy nghiêm của nó, tương đương với nhổ răng của lão hổ, kẻ có được dũng khí và thực lực phi phàm đều được tán dương và sùng bái.
Tùy tiện nghe một hồi phát hiện không có phiên bản chính xác, đại bộ phận đều là nghe nhầm đồn bậy, không có ý nghe tiếp, Nhiếp Vân đi nhanh về phía trước, không đến một giờ đã nhìn thấy Kiền Huyết hoàng cung nguy nga xuất hiện trước mặt.
Kiền Huyết cung điện cũng không phải đứng sừng sững trên mặt đất mà là lơ lửng trên không trung, cực lớn to lớn, mang theo khí tức hỗn độn hải dương mới có, còn chưa tới trước mặt nhưng làm người ta sinh ra tâm tư cúng bái.
– Đây là đế vương đại đạo…
Nhìn kỹ, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.
Sở dĩ cho người loại cảm giác này cũng không phải vấn đề xây dựng hoàng cung, mà là trong kiến trúc ẩn chứa đế vương đại đạo.
Đế vương đại đạo là một trong ba ngàn đại đạo, có được uy nghiêm và phách lực của đế vương, làm người ta không tự chủ thần phục, người tu kiến cung điện cũng rất thông minh, cũng dung nhập đại đạo vào trong cung điện để nó tỏa ra uy nghiêm của đế vương, từ đó làm nội tâm mọi người kính sợ.
Chính bởi vì như thế cho nên người vừa nhìn thấy hoàng cung đều trở nên sợ hãi, càng không dám phản kháng Kiền Huyết hoàng thất thống trị.
– Người tới tham gia Kiền Huyết kỳ thi cuối năm mời đi bên này, không phải thỉnh lui về phía sau.
Trong lúc cảm khái đã nghe tiếng nói vang lên, kéo suy nghĩ của hắn trở về, ngẩng đầu nhìn sang đã thấy trước hoàng cung người ta tấp nập, rậm rạp chằng chịt khắp nơi đều là bóng người, chừng mấy ngàn người.
Kiền Huyết kỳ thi cuối năm có thể thay đổi vận mệnh vô số người, người trẻ tuổi đều tới đây và tranh thủ đạt được ưu ái.
Nhìn thấy rầm rộ như thế, Nhiếp Vân lắc đầu, cũng mang đại biểu thân phận ra, binh sĩ thủ hộ nhìn, cẩn thận thẩm tra đối chiếu sau đó tránh tránh đường.
– Nghiêm khắc dựa theo chỗ ngồi của ngươi mà ngồi, không được tùy ý đi đi lại lại, bằng không sẽ xử trí theo bỏ quyền.
– Ân!
Nhiếp Vân gật gật đầu, cũng không nhiều lời, đôi mắt nhìn sang và tìm nơi của mình.
Những vị trí này là cố định, một khi đi vào sẽ bị cấm chế bao quanh, cũng không để người bên trong nhìn và nghe nội dung của người khác.
Đi vào vị trí, Nhiếp Vân nhìn quanh, hắn lắc đầu, người tới tham gia khảo hạch đều không cao hơn mười vạn tuổi, điều này hạn chế đại bộ phận tu vi, đại bộ phận đều mới có thực lực hai ngàn tám trăm đại đạo, thậm chí rất nhiều người được quán đỉnh cưỡng ép tăng lên, khí tức bất ổn, tùy thời sẽ sụp đổ.
Trước khi vẫn còn nghi hoặc, vì sao Kiền Huyết vương triều lại có nhiều trẻ tuổi tuấn tài như thế, hiện tại xem ra đại bộ phận tài tuấn đều là con người làm ra, loại người này cưỡng ép tăng thực lực lên, tiềm lực hao hết, cho dù về sau có cơ hội cũng không thể tăng trưởng.
Quả thực chính là nuông chiều cho hư!
Loại tình huống này cho dù tại Quy Khư Hải cũng không có người làm, ở nơi này quá phổ biến, đủ thấy tầm quan trọng của Kiền Huyết kỳ thi cuối năm, từ đó cũng thấy thái độ của người dự thi.
