Thiếu nữ nghe vậy liền nhướng mày, kéo khoảng cách lại gần 333, một tay liền kéo 333 lên.
Nhìn cái cục nhỏ nhỏ làm bằng kim loại sáng bóng trong tay mình, thiếu nữ hơi suy nghĩ.
Bị đại linh hồn kéo cả người lên, 333 vẫn là có chút run sợ, nhưng cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của mấy hệ thống xung quanh, 333 trong chớp mắt như được tiêm máu gà, mạnh mẽ nhìn thẳng cô.
“Ta muốn quay về thành nhiệm vụ giả, ngươi có thể sao?” Thiếu nữ cất tiếng hỏi.
333 mau chóng gật gật.
“Vậy ta chỉ muốn ký hợp đồng tạm thời với ngươi, làm một nhiệm vụ để lấy lại năng lượng đã mất cho ngươi, sau đó ngươi đưa ta về thành nhiệm vụ giả, thấy thế nào?”
Nghe thấy điều kiện của đại linh hồn, 333 hơi chần chừ.
Chỉ một nhiệm vụ thôi thì tiếc quá!
“Tham lam sẽ chết sớm.” Thiếu nữ tựa như đọc thấu tâm can của 333, lên tiếng đầy hăm dọa.
“Được nha!” 333 run rẩy khóe miệng đáp ứng.
Người ta hăm dọa như vậy rồi, nó cũng không thể mặt dày cầu xin.
“Vậy cô có thể công lược hay không? Hoặc là đoạt lấy khí vận của thiên đạo chi tử ấy?” 333.
Đấy là những nhiệm vụ có thù lao đồng thời là năng lượng nhiều nhất.
333 hiện giờ bị thiếu hụt năng lượng tuy không quá nghiêm trọng, nhưng nếu lại lang thang lâu thì sẽ bị tan biến.
“Có thể nhưng mà ta không muốn làm.” Thiếu nữ tùy ý trả lời.
“Vậy để tôi xem lại các nhiệm vụ một chút.” 333 cũng không thất vọng, mau chóng mở giao diện ra tìm.
Tìm khoảng mười phút, 333 liền vui vẻ nói với cô, “Có một nhiệm vụ có thù lao khá cao, là nhiệm vụ bảo hộ một người…” nói được phân nửa, 333 lại dừng lại.
Thiếu nữ chạm chạm vào khối kim loại, nhướng mày: “Sao vậy? Nói tiếp đi.”
“Nhưng cần dùng linh hồn nguyên gốc của cô nha.” 333 hơi thất vọng, đại linh hồn nếu đã tự mình trôi dạt đến Hư Không thì hẳn có chuyện muốn ẩn mình, nhưng nhiệm vụ này lại buộc cô phải dùng chính linh hồn của mình đi thực hiện.
“Vậy cũng được.” Thiếu nữ lười nhác chấp thuận.
Được cô chấp nhận nhanh như vậy, 333 hơi giật mình.
“Vậy tôi lập tức dịch chuyển cô đi luôn nhé, hợp đồng đã được ký kết từ khi cô chạm vào tôi rồi, không cần phải lo!” 333 cười hì hì.
“Được.” Thiếu nữ gật đầu.
Chớp nhoáng một cái, cả thiếu nữ và hệ thống liền biến mất, để lại bao lời xôn xao trong Hư Không.
______________
“Chíp— Chíp.”
Nghe thấy tiếng chim hót, thiếu nữ hơi nhíu mày, mắt hơi hé ra.
Bầu trời xanh thẫm hiện ra trước mắt, lại nhận ra mình đang nằm trên thảm cỏ xanh mướt, thanh mát, thiếu nữ đột nhiên cảm thấy buồn ngủ.
“Không được ngủ!” 333 kêu réo trong đầu cô.
Thiếu nữ nhăn mày, ghét bỏ ngồi dậy, nhìn y phục màu tím trên người mình, cô có chút mất tự nhiên.
“Y phục của cô đã được tôi đổi sang y phục của thời đại này để thuận tiện làm nhiệm vụ.” 333 giải thích một chút.
Thiếu nữ gật đầu.
“Vậy cô tên là gì? Cô không thể để tôi gọi cô cô cô hoài chứ?” 333 bĩu môi.
Thiếu nữ nheo mắt, gắng suy nghĩ một chút.
Đầu óc đang trống rỗng bỗng nhiên lọt ra hai từ.
Yến Vân?
À không.
“Ta tên Vân Yến.” Vân Yến có chút mù mịt.
Hình như lại mất trí nhớ.
Lại?
Vậy là cô từng mất trí nhớ sao?
Vân Yến sờ sờ mặt, thấy khói đen tuy hơi suy nhược nhưng vẫn còn thì hơi yên tâm.
“Vân Yến a, tên hay, tên hay!” 333 cười he he khen cô.
Vân Yến: “…”
“Nhiệm vụ, nói nhanh.” Vân Yến nhấp nhấp môi, ngữ khí vẫn là một loại không kiên nhẫn.
333 nghe vậy cũng không nề nà nữa mau chóng truyền thông tin vào đầu cô.
Vị diện này là vị diện tu chân.
Nơi này có người, yêu, ma, có tiên và cả thần, chia thành năm đại lục với năm cái tên của năm nguyên tố: Kim Tinh, Mộc Tinh, Thủy Tinh, Hỏa Tinh, Thổ Tinh.
Kim Tinh, Thổ Tinh, Hỏa Tinh là một phe còn Thủy Tinh, Mộc Tinh là một phe.
Kim Tinh và Thổ Tinh là của ma.
Hỏa Tinh là của yêu quái.
Thủy Tinh và Mộc Tinh là của con người.
Năm đại lục đấu tranh gay gắt với nhau, tiên nhân và thần đôi khi sẽ giúp sức cho coi người. Tuy nhiên thế giới này vẫn là thế giới cá lớn nuốt cá bé cho nên nếu nói bên con người là bên chính nghĩa cũng không đúng.
Nhưng mà mấy chuyện này không liên quan tới cô.
Nhiệm vụ của cô là bảo hộ Khải Đồ, một vị hòa thượng được sự bảo hộ của Phật gia, nhưng lại bị thiên đạo của vị diện này ghét bỏ vì đẹp hơn thiên đạo chi tử – nam chính của vị diện.
Vân Yến: “…”
Vì bị thiên đạo ghét bỏ nên trên đường đến núi Hạ Âm để tu hành, Khải Đồ đã bị giết chết.
Người ủy thác chính là Cao Sơn đại sư, là sư phụ của Khải Đồ.
Hiện nay cô đang ở khu vườn của Hoa Tình Thiên Tiên.
Mà Khải Đồ thì đang ở lục địa Mộc Tinh.
Vậy thì bước đầu để tiến hành nhiệm vụ chính là thoát ra khỏi đây.
“Vân Yến a, nơi này là an toàn nhất rồi, nếu tôi dịch chuyển cô đến những nơi khác sợ là bọn họ sẽ bắt nhốt cô lại nha.” 333 thâm tình nói.
“Vì sao?” Vân Yến lạnh khuôn mặt nhìn trời.
“Vì cô quá đẹp đó hí hí hí!” 333 cười cợt, chỉ nghe tiếng cười cũng cảm nhận được độ lưu manh của nó.
Vân Yến: “…”
Đang nằm yên sưởi nắng, bỗng nhiên có một yêu tinh nhỏ mặc bộ váy màu hồng đậu trên mũi cô, thoạt nhìn vô cùng khả ái yếu ớt.
“Tránh ra.” Vân Yến nheo mắt lạnh nhạt đuổi yêu tinh đi.
Tiểu yêu tinh đột nhiên bị đuổi có chút bất ngờ, liền cười rúc rích, tiếng cười của tiểu yêu tinh rất dễ nghe, khiến cho Vân Yến lại cảm thấy buồn ngủ.
“Ây da Vân Yến… người ta là Hoa Tình Thiên Tiên đó, là chủ của khu vườn này.” 333 lên tiếng nhắc nhở.
Nghe vậy Vân Yến cũng không buồn để ý đến yêu tinh đấy liền nắm lấy cổ áo của yêu tinh, đặt sang một bên.
“Ngoan ngoãn một chút, Hoa Tình Thiên Tiên, một lát nữa ta sẽ rời khỏi nơi này, sẽ không làm phiền ngươi.” Vân Yến nhấp nhấp môi, cô nói rất nhỏ nhưng vẫn đủ để cho Hoa Tình nghe thấy.