Bên phía Kiền Huyết hoàng đế sinh lòng sát cơ, Nhiếp Vân đứng trong hỗn độn hải dương và thở ra một hơi.
– Xem ra ta quá xem thường Kiền Huyết hoàng đế… Lần thất bại này, đối phương tất nhiên sẽ có cảnh giác, còn muốn cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn sẽ khó hơn…
Đứng trong hỗn độn hải dương, trên người hắn tỏa ra khí thế làm chung quanh xuất hiện gợn sóng nhộn nhạo, Nhiếp Vân cau mày khó chịu.
Lần này mặc dù không xuất hiện sai lầm gì, hắn thành công dẫn Kiền Huyết hoàng đế ra ngoài nhưng hắn quá xem thường chúa tể thần binh của Kiền Huyết hoàng đế, nếu như thần binh này hơi bình thường một ít, chiến đấu hôm nay sẽ chiếm Kiền Huyết Long Ấn đến tay!
Nhưng phòng ngự của đối phương vô địch, không trúng công kích vật chất, linh hồn, sức chiến đấu lại mạnh như vậy, vụng trộm cướp khó hoàn thành, đối phương đã có phòng bị.
– Vậy phải làm sao bây giờ?
Nhiếp Vân xoa xoa mi tâm.
Đối phương không chê vào đâu được, thực lực hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo phối hợp với chúa tể thần binh lợi hại kia, quả thực không có chút khuyết điểm này, làm sao chiến thắng.
– Trừ phi… Kiền Huyết Long Ấn cũng không phải trạng thái tiến công, hơn nữa bị ngón tay của ta chạm vào, như vậy có thể trực tiếp thu vào trong nạp vật thế giới, nghĩ biện pháp luyện hóa!
Nếu Kiền Huyết Long Ấn đang ở trạng thái thi triển, uy lực vô cùng, hắn không dám đón đở, càng không khả năng thu vào nạp vật thế giới, trừ phi long ấn nằm tại chỗ, hơn nữa hắn còn đụng phải, chỉ cần bị thu vào trong nạp vật thế giới, không có cái gì phải sợ hãi, lúc trước có kinh nghiệm luyện hóa Phù Hư Đam Sơn, hắn cho rằng luyện hóa long ấn không phải chuyện khó.
Tuy suy nghĩ của hắn đơn giản, Nhiếp Vân biết rõ muốn làm được quá khó khăn.
Không nói hiện tại Kiền Huyết hoàng thành như thùng sắt, phòng bị sâm nghiêm, chỉ nói Kiền Huyết Long Ấn không rời khỏi thân đối phương, muốn gặp được đã khó nói chi là chạm vào.
Trước khi cũng thí nghiệm, thiên phú thâu thiên sư căn bản không thể trộm của đối phương, cường đoạt lại không đánh thắng, chuyện này thật sự đủ phiền toái.
Hô!
Hắn cau mày suy nghĩ, đột nhiên cảm ngộ cái gì đó, sắc mặt vui vẻ, vội vàng bay vào sâu trong hỗn độn hải dương, qua một lúc có bóng người xuất hiện.
Chính là phân thân quay về thiên địa lục đạo lúc trước.
Sau khi tiến vào thần chi di tích, hắn đã bắt đầu triệu hoán phân thân này trở về, dù sao thiên địa lục đạo cũng không có đại sự gì, còn không bằng bảo phân thân quay về dung hợp tiến vào thân thể, tăng thực lực lên nói sau.
Hô!
Phân thân dung hợp với bản tôn, một lát sau thân thể nhẹ nhàng hơn trước, Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến thành ba Nhiếp Vân, mỗi một phân thân đều có thực lực cường giả nửa bước chúa tể.
Trước kia khi trở lại thiên địa lục đạo, thực lực phân thân này yếu nhất, một khi trở về và dung hợp với bản tôn, một lát sau sẽ có được thực lực như bản tôn.
– Kiền Huyết hoàng đế chỉ nhìn thấy bản tôn và phân thân của ta, cũng không biết ta có thể biến hóa ra ba phân thân, hai người các ngươi cầm Thiên Tâm Đằng và Cương Vực Đồ, phân biệt đánh lén các thành thị và nơi đóng quân của Kiền Huyết hoàng đế!
Nhìn hai phần thân trước mặt, Nhiếp Vân suy nghĩ một lúc và phân phó.
– Tốt!
Tiếp nhận Thiên Tâm Đằng, Cương Vực Đồ, hai đại phân thân đồng thời gật đầu, thân thể biến mất và tiến vào sâu trong hỗn độn hải dương.
Hiện tại muốn tiếp tục cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn, chỉ có một biện pháp… Nghĩ biện pháp lẫn vào Kiền Huyết hoàng thành, tiến vào hoàng cung!
Chỉ có như vậy mới có cơ hội thành công!
Mà lúc này muốn thành công vào thành, chỉ có thể hắn là ra cảnh tượng giả dối, đó là phải làm Kiền Huyết hoàng đế buông lỏng cảnh giác.
Mặc dù là hắn khẳng định cũng không nghĩ ra có người có thể biến ra ba phân thân giống nhau như đúc..
Có hai đại phân thân ở bên ngoài hấp dẫn Kiền Huyết hoàng đế chú ý, hoàng thành tất nhiên xuất hiện lỗ thủng và hư không, chỉ phải nghĩ biện pháp trà trộn vào trong đó, hơn nữa tiếp xúc với Kiền Huyết Long Ấn, một khi đắc thủ lập tức đào tẩu!
Hô!
Tinh thần khẽ động, trước mắt lập tức xuất hiện mấy người, đúng là đám người Lưu Ly Tháp.
Trước kia khi đại chiến với Kiền Huyết hoàng đế và biết không địch lại, thời điểm thu đám người Huyền Thiền Vương cũng mang bọn họ đi cùng, ở lại thành Lưu Ly sẽ bị Kiền Huyết hoàng đế đánh chết, còn không bằng mang đi.