Trường kiếm trong tay, Nhiếp Vân nhìn sang hoàng đế bệ hạ.
Đó là trung niên nhân dung mạo trang nghiêm, chung quanh thân thể có lực lượng bắn ra, hắn đang đứng trong không gian chẳng khác gì chúa tể thế giới.
– Buông tay!
Không để ý tới Nhiếp Vân hỏi mình, Kiền Huyết hoàng đế quát lớn như thiên địa nổ vang, một khe hở đen kịt lan tới, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt.
Một tiếng đã làm không gian nghiền nát, Kiền Huyết hoàng đế thật sự quá đáng sợ!
Hắn duỗi tay đánh một chưởng, Cương Vực Đồ nằm ngay trước mặt ngăn cách lỗ đen, Nhiếp Vân vẻ mặt nhìn hoàng đế.
– Gia hỏa này là đại bổ vật, nếu như cho Thiên Tâm Đằng hoặc là Vạn Lực Vương thôn phệ mới có thể làm chúng tấn cấp nửa bước chúa tể, ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua?
Trải qua thôn phệ cả buổi, không riêng Thiên Tâm Đằng đạt tới tông chủ đỉnh phong, ngay cả Vạn Lực Vương lúc này có khí tức no đủ, tùy thời sẽ đột phá.
Nếu như để hai chúng nó thôn phệ gia hỏa này, tất nhiên có thể làm cho chúng gia tăng thực lực, trực tiếp trở thành cường giả nửa bước chúa tể.
– Ngươi dám…
Sắc mặt hoàng đế bệ hạ trầm xuống.
Thân là hoàng đế Kiền Huyết vương triều, hắn là người nói một không hai, không ai dám phản bác lời hắn nói, người trước mắt còn dám trả lời, trong mắt hắn hiện tại sinh ra sát cơ sôi trào.
– Có dám hay không không phải ngươi nói tính toán, muốn ta không giết hắn cũng được, lấy Kiền Huyết Long Ấn ra đây, ta tha mạng chó của hắn.
Nhiếp Vân cười nói.
– Ngươi nằm mơ!
Kiền Huyết hoàng đế giận dữ, hắn chưa bao giờ bị kẻ khác uy hiếp qua, hơn nữa đối phương còn dám mở miệng muốn Kiền Huyết Long Ấn của hắn, lửa giận không ngừng thiêu đốt trong nội tâm, tiện bộc phát muốn xé nát thiếu niên trơớc mặt.
– Nếu không đồng ý, vậy thì thôi…
Nhiếp Vân lắc đầu, bàn tay run lên, kiếm khí như cầu vồng và đâm thẳng về phía trước.
PHỐC!
Ám Kiêu không kịp có thời gian phản ứng, mi tâm tê rần, linh hồn mất đi, ngay sau đó có dây leo thô to đâm vào mi tâm của hắn và thôn phệ thân thể của hắn một cách triệt để.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Thôn phệ Ám Kiêu, Thiên Tâm Đằng lại phát sinh biến hóa, khí tức khẽ động, trực tiếp phá tan gông cùm xiềng xích tông chủ đỉnh phong và trở thành tính mạng nửa bước chúa tể.
Trong truyền thuyết, cấp bậc cao nhất của Thiên Tâm Đằng chỉ là tông chủ đỉnh phong, không cách nào thành tựu nửa bước chúa tể, kỳ thật cách nói này tương đối mà thôi.
Thiên Tâm Đằng tuy lợi hại, nếu như không có người trợ giúp thì nó không có khả năng đánh chết thôn phệ nửa bước chúa tể, không cách nào thôn phệ người mạnh hơn mình, lực lượng tự nhiên sẽ bị giam cầm không tăng lên.
Lúc này Nhiếp Vân lại để Thiên Tâm Đằng liên tiếp thôn phệ hai nửa bước chúa tể, quả nhiên đã giúp nó tấn cấp trong phạm vi lớn, đột phá gông cùm xiềng xích chưa tuwgnf có.
– Chúa tể thần binh? Rất tốt, nếu ngươi muốn Kiền Huyết Long Ấn, vậy thì chết đi!
Thấy Nhiếp Vân trực tiếp đánh chết Ám Kiêu, Kiền Huyết hoàng đế cũng nâận ra cấp bậc trường kiếm trong tay hắn, trong mắt sinh ra hào quang tham lam càng đậm, ngay sau đó gào thét và một khối ngọc ấn bay tới
Ngọc ấn như cự long biến thành, nó bay lượn không trung và xé rách không gian, thiên địa rung động lắc lư, thành Lưu Ly nằm gần đó bị khí tràng cường đai ảnh hưởng, vô số kiến trúc sụp đổ, mặt đất xuất hiện vết rách to lớn.
Cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng thật sự quá lợi hại, nhất cử nhất động đều mang theo lực lượng hỗn độn hải dương, làm người ta có cảm giác như đang đối mặt với đại tự nhiên, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
– Phá vỡ!
Cảm nhận khí tức khủng bố đánh tới, thân thể Nhiếp Vân cứng ngắc, biết rõ nếu bị áp chế sẽ không thoát khỏi, hắn thét dài sau đó lại dùng trường kiếm vẽ vòng tròn trong hư không.
Tê tê!
Không gian bị xé mở một cái khe, Nhiếp Vân nhảy ra ngoài, lúc này toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Trước mắt vị Kiền Huyết hoàng đế này quá cường đại!
Hắn căn bản không phải đối thủ, cả hai không cung cấp bậc!