Đương nhiên những thứ này cũng có thể chỉ là lực lượng mặt ngoài, đại tông môn như Quy Khư Hải, cường đại chân chính hẳn là Thái Thượng trưởng lão hoặc là vô thượng trưởng lão, mà những người này hắn không gặp được ai cả.
Suy nghĩ xuất hiện trong lòng và biến mất, vòng tròn đại đạo trong người xoay tròn thật nhanh, ánh mắt như băng, thao túng Cương Vực Đồ đối kháng với đối phương, va chạm với binh khí quái dị.
Ầm ầm!
Khí lãng cuồng bạo lấy trung tâm va chạm khuếch tán ra khắp bốn phía, sóng năng lượng cường đại xé rách không gian, lan tràn tới khe hở đen kịt.
– Ah…
– Cứu mạng…
Vô số binh sĩ tới gần trận chiến không có cơ hội chạy trốn, lập tức bị xé rách tiến vào không gian vỡ vụn, biến thành hư vô.
Chiến đấu cấp bậc nửa bước chúa tể căn bản không phải một ít bình thường binh sĩ có thể nhúng tay.
Hô!
Bay ngược ra sau, Nhiếp Vân thu hồi Cương Vực Đồ vào trong cơ thể, khí huyết toàn thân sôi trào, sắc mặt đỏ lên.
Tuy Cương Vực Đồ uy lực vô cùng nhưng lực lượng đối phương quá mạnh, hai người đều là nửa bước chúa tể liên thủ công kích, khí huyết của hắn trong nhất thời khó có thể vận chuyển thông thuận, khóe miệng ngòn ngọt, thân thể bất ổn.
Hắn cảm thấy lực lượng phù phiếm, Ám Kiêu, Kim Ưng cũng không tốt hơn chút nào, lực phản chấn cường đại làm hai người lăn lộn và sắc mặt khó coi.
– Gia hỏa này cổ quái!
Ổn định hô hấp, Ám Kiêu, Kim Ưng nhìn về phía Nhiếp Vân, ánh mắt lộ ra kiêng kị nồng đậm.
Vốn bọn họ cho rằng có thể dễ dàng chém giết tiểu tử này, hiện tại nhìn thấy đối phương có Thực Giới Nghĩ, rất nhiều yêu sủng và các loại thủ đoạn, hơn nữa còn có thực lực cường đại như thế, rốt cục cũng hiểu vì sao Độc Cô Ngạn Quân bị giết.
Hai người bọn họ liên thủ còn chật vật không chịu nổi, một Độc Cô Ngạn Quân lại sao có thể là đối thủ cơ chứ!
– Binh sĩ nghe lệnh, tạo thành đại trận, phòng ngự kẻ thù bên ngoài!
Lúc này đã biết rõ đối phương có thực lực mạnh mẽ, rất khó là đối thủ, Kim Ưng thét dài, âm thanh vang vọng bốn phía.
Bằng vào lực lượng hai người bọn họ rất khó đánh chết gia hỏa này, xem ra chỉ có thể dựa vào binh khí mà thủ thắng thôi.
– Tạo thành trận pháp, không kịp!
Tiếng la vừa mới vang lên, Kim Ưng đã nghe bên phía binh sĩ có tiếng quát lớn vang lên, một bóng người xuất hiện trên không trung.
Bóng người này giống Nhiếp Vân như đúc, thậm chí khí tức linh hồn cũng giống nhau, không cần nhìn đã biết rõ đó là phân thân của đối phương.
Lúc này thân thể phân thân chấn động, vô số dây leo lan ra khắp nơi và tấn công những binh sĩ bốn phía.
Mỗi một sợi dây leo có thực lực cấp tông chủ, mấy trăm sợi dây leo tạo thành lực lượng cực kỳ cường đại, lúc này các binh sĩ không thể địch lại, liên tục biến thành thây khô và rơi xuống mặt đất.
– Thiên Tâm Đằng… Hỏng bét, thứ này mỗi khi thôn phệ một người thì lực lượng sẽ tăng lớn một phần, liên tục thôn phệ nhiều binh sĩ như thế sẽ lan nhanh sang chung quanh… Không được…
Đồng tử Ám Kiêu co rụt lại.
Binh sĩ tạo thành trận pháp phái có đầy đủ nhân lực và thời gian, đột nhiên xuất hiện nhiều dây leo giết người như vậy, những binh sĩ kia còn chưa hình thành trận pháp đã bị đánh chết, tiếp tục như vậy chỉ chết càng nhiều, muốn liên thủ tạo thành trận pháp là chuyện không có khả năng.
– Thiên Tâm Đằng cần ý chí cường đại duy trì, đó nhất định là bản tôn, hiện tại đây là phân thân, Kim Ưng ngươi ra tay đối phó, ta đi ngăn cản bản tôn.
Hiểu rõ tình thế nguy cấp. Ám Kiêu phân phó sau đó quay người tiến lên, còn chưa rời đi đã bị thạch đồ ngăn cản.