Sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, Cương Vực Đồ trên không trung lúc ày đột nhiên hạ xuống.
– Ta không đồng ý, tháp chủ ngàn vạn đừng đáp ứng… Đạo thống Lưu Ly Tháp chúng ta truyền thừa nhiều năm như vậy, không thể hủy trong tay chúng ta.
Một trưởng lão quát, trong mắt tràn đầy không đồng ý.
Vèo!
Nàng chưa nói hết câu, một đạo kiếm khí đột nhiên đánh tới, nó như ọợi dây nhỏ, chỉ trong chớp mắt quét qua cổ của nàng.
PHỐC!
Máu tươi bắn tung tóe, đầu lâu vị trưởng lão này rơi xuống đất, đôi mắt lồi ra, lúc sắp chết cũng không thể tin được đối phương lại có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, động tác nhanh như vậy.
– Ngươi…
Nhìn thấy trưởng lão trực tiếp tử vong, ngay cả linh hồn cũng không thể chạy đi, cả gian phòng lập tức trầm mặc.
Thiếu niên trước mắt còn lạnh lùng hơn bọn họ nghĩ, thực nếu không đáp ứng có thể đoán được hắn thật sự đánh hết bọn họ, một không cũng không lưu.
– Chúng ta thuần phục ngươi có chỗ tốt gì?
Nhìn thấy một trưởng lão chết đi, mọi người khẽ cắn môi, Mị Cơ hỏi.
– Hiện tại các ngươi không có lựa chọn khác, chỉ có thể lựa chọn chết hoặc là không chết.
– Nếu như các ngươi thiệt tình thuần phục, chỗ tốt sẽ có, hơn nữa còn lớn hơn các ngươi tưởng tượng nhiều.
Đầu ngón tay Nhiếp Vân có một đạo kiếm khí quanh quẩn.
Đối phương khống chế sinh tử của mình, không có khả năng không hứa hẹn cái gì với các nàng.
– Tốt, Mị Cơ ta đồng ý thần phục ngươi!
Mị Cơ cắn cắn bờ môi, nàng là người đáp ứng đầu tiên.
– Mị Cơ ngươi…
Nghe nàng đồng ý nhanh như thế, những người khác biến sắc.
– Tình thế bắt buộc, chúng ta không có quá nhiều lựa chọn, ta xem các ngươi cũng đều đồng ý a, vị đại nhân này còn trẻ đã có thực lực như thế, đi theo hắn có khi còn tốt vẫn lưu lại trong Lưu Ly Tháp.
Mị Cơ nói.
– Việc này…
Nghe nói như vậy mọi người liền im lặng.
Nàng nói không sai, tuy tình huống trước mắt là bắt buộc nhưng có được một vị cường giả nửa bước chúa tể bảo kê, về sau có thể không gian trưởng thành lớn hơn nữa, Lưu Ly Tháp có thể phát triển ra ngoài.
Bản thân Lưu Ly Tháp đã bị Kiền Huyết hoàng thành kiêng kị, các nàng là cấp bậc tông chủ nên không dám quá phận, sợ bị bắt lấy tay cầm trực tiếp diệt sát, lúc này đầu nhập vào một cường giả nửa bước chúa tể chưa đủ mười vạn tuổi, ai biết về sau có câu chuyện đặc sắc gì?
– Thuần phục ta, ta có thể chữa tốt cho thiên tài Nguyệt Vũ của các ngươi, cũng không lưu bất cứ di chừng gì, hơn nữa giúp nàng trùng kích cảnh giới nửa bước chúa tể!
Thấy có một người đáp ứng điều kiện, Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Hắn đang dùng chiến thuật tâm lý, vừa mới bắt đầu làm đối phương tuyệt vọng, làm cho các nàng biết rõ không phù hợp quy tắc sẽ chết, trong nội tâm sinh ra xoắn xuýt, sau đó lại cấp chỗ tốt nhất định sinh ra hi vọng.
Quả nhiên những lời này vừa ra, vốn cảm thấy thần phục người khác không có bất cứ hi vọng gì, mấy vị trưởng lão kia lập tức động tâm.
– Ngươi có thể chữa khỏi cho Nguyệt Vũ, hơn nữa còn làm không có di chứng gì?
Trưởng lão có quan hệ tốt với Nguyệt Vũ lập tức hưng phấn hỏi thăm.
– Ân!
Nhiếp Vân gật đầu.
Nguyệt Vũ là bị hắn dùng lực lượng phù văn phản kích chấn tổn thương, chỉ cần rút phù văn vào trong người hắn, lại lợi dụng thiên phú linh hồn sư ân cần săn sóc, muốn khỏi hẳn không khó.
Về phần giúp nàng tấn chức nửa bước chúa tể, Nhiếp Vân cũng không nắm chắc, hắn chỉ ném một quả táo ngọt mà thôi, hiện tại không có biện pháp, không có nghĩa về sau không có biện pháp, bằng vào tốc độ tấn cấp của hắn, trở thành chúa tể chỉ là vấn đề thời gian, một khi thành công muốn trở thành nửa bước chúa tể có lẽ không khó.
– Tốt, ta nguyện ý thần phục ngươi!
Nghe được Nhiếp Vân xác nhận, vị trưởng lão này trực tiếp gật đầu, cũng không dây dưa dài dòng làm gì.