– Thiên địa tạo nhân, thân, hồn, phách, lực, huyết, khí, hoàn toàn cân đối, một phương tăng lên, một phương khác cũng phải tăng lên duy trì cân bằng này, tăng lên năm loại, một loại khác bị ảnh hưởng cũng tăng lên, giống như kẻ điếc thường có đôi mắt tốt hơn người thường, kẻ mù lòa có thính lực mạnh hơn người khác… Đạo lý là giống nhau!
Trong nội tâm có cảm ngộ, Nhiếp Vân cảm thấy vòng tròn đại đạo càng viên mãn, tâm linh tăng vọt.
Hắn chậm rãi tiêu hóa thứ vừa mới cảm ngộ, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên phía trước.
Trước mắt là lò binh khí, chung quanh có một ít tài liệu hi hữu, không cần nhìn, tầng vừa rồi luyện đan, tầng này luyện chế binh khí!
– Dùng những tài liệu bình thường luyện chế hỗn độn thần binh đỉnh phong?
Xem yêu cầu một hồi, nhìn tài liệu trên mặt đất, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
Lần này càng khoa trương, cho một đống tài liệu bình thường, yêu cầu lại là hỗn độn thần binh đỉnh phong, độ khó to lớn còn hơn lúc nãy rất nhiều.
– Với luyện bảo sư cao minh đây là chuyện không cách nào hoàn thành, nhưng… Đối với ta mà nói nó là chuyện đơn giản.
Một lát sau, Nhiếp Vân cười.
Không bột đố gột nên hồ, luyện bảo sư cao minh cỡ nào, nếu như không có đầy đủ tài liệu cũng không có khả năng luyện chế ra binh khí tốt, đây là đạo lý được công nhận, nhưng với hắn mà nói không phải không thể.
Phù văn trên khóa sắt thập tuyệt cổ địa triệt để dung nhập vào linh hồn và thân thể của hắn, tuy không hiểu ý nghĩa của những phù văn này nhưng phục chế nó và khắc lên binh khí không thành vấn đề.
Chỉ cần thành công, bằng vào những phù văn thần kỳ này hoàn toàn có thể tăng binh khí lên một cấp bậc, mặc dù không luyện thành hỗn độn thần binh thượng phẩm, khắc phù văn cũng có thể giúp nó tấn cấp đỉnh phong.
– Bắt đầu đi!
Nhìn quanh một vòng, xem đống tài liệu, Nhiếp Vân tùy ý ném vào lò luyện, hỏa diễm cực nóng làm hỏa diễm hòa tan, lực lượng cường đại hội tụ thành thiết giản.
– Khắc phù văn!
Ngón tay điểm một cái, đầu ngón tay hóa thành từng đường vân quỷ dị, lập tức khắc phù văn lên đó.
Ông!
Thiết giản chấn động lắc lư và phóng ra hào quang cực mạnh, một đạo khí tức phá không sinh ra, còn chưa triệt để luyện chế thành công đã cho thấy uy lực.
Vèo!
Thiết giản bay ra khỏi lò, nó cắm vào đài kiểm nghiệm trên tháp.
Ầm ầm ầm!
Nhiếp Vân chấn động lần nữa, hắn đã tiến vào mười ba tầng.
Từng bước đi lên đỉnh tháp, không nhanh không chậm, Nhiếp Vân dùng năng lực ba ngàn đan điền phá giải tầng tầng khó khăn, nhìn thì không tính là phức tạp, sử dụng thời gian không nhiều lắm nhưng cả Lưu Ly Tháp đã điên mất rồi.
Sưu sưu sưu!
Trên tầng cao ngất Lưu Ly Tháp có mấy thân ảnh lóe sáng, đồng thời xuất hiện.
– Tháp chủ, các ngươi gọi chúng ta tới làm gì?
– Ngân Nguyệt trao đổi đại hội nho nhỏ có lẽ không đến mức triệu hoán tất cả chúng ta tới ah.
– Ta đang bế quan tu luyện trùng kích cảnh giới, ngươi triệu hoán gấp gáp như vậy ta còn tưởng chuyện gì, bỏ cơ hội đột phá, lần sau muốn tìm cơ hội như vậy không biết tới năm nào tháng nào?
– Tháp chủ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Mấy thân ảnh xuất hiện và phàn nàn.
Mấy người kia rõ ràng đều là nữ tử, tuy dung mạo trung niên nhưng làn da trắng nõn giống thiếu nữ.
Người được các nàng gọi là tháp chủ đang ngồi ở giữa, hai mắt nghiêm túc và trang trọng, mang theo khí chất lạnh như băng, cũng là nữ tử trung niên, hai mắt như hồ sâu, mang theo một tầng mê huyễn làm cho người ta không rõ thực lực cao thâm cỡ nào, càng nhìn không ra cảm xúc chấn động.
Trên gương mặt của nàng không lưu lại dấu vết thời gian, có thể nhìn ra khi còn trẻ tất nhiên có dung mạo khuynh quốc khuynh thành.
– Các ngươi xem đi.