– Huyền Thiên lão gia đối với ta vô cùng tốt, đem ta ấp trứng, nuôi dưỡng ta lớn lên, ta sao có thể kỵ hắn?
– Ngươi sai rồi!
Ma Thiên Tiên Vương điềm nhiên nói:
– Không có người sẽ chính thức tốt với ngươi, chỉ có cha mẹ của ngươi, vợ con của ngươi mới có thể chính thức tốt với ngươi! Nhân tâm xảo trá, những người khác là lợi dụng ngươi, ám hại ngươi, thậm chí sẽ lợi dụng vợ của ngươi hại ngươi, cho ngươi thương tâm, cho ngươi mất hết can đảm, trong nội tâm muốn giết, giết hết tất cả mọi người!
– Linh Lung, ngươi phải nhớ kỹ, ngoại trừ cha mẹ thê nhi, thiên hạ không người không thể sát! Ngươi không thể tin tưởng bất luận kẻ nào, Huyền Thiên giáo chủ kia cũng không ngoại lệ, cũng là một đại ác nhân diện mục khả tăng, cũng có thể sát!
Trong nội tâm Linh Lung đạo đồng vạn phần khiếp sợ, vội vàng lắc đầu nói:
– Người khác có thể giết, nhưng lão gia không được. Hắn đối với ta ân trọng như núi, ta không có cha mẹ, trong lòng ta hắn như phụ như mẫu… Nếu như ngươi dạy ta như thế, vậy ta không học được!
– Như phụ như mẫu?
Sắc mặt Ma Thiên Tiên Vương trầm xuống, miệng lớn ho ra máu, lạnh lùng nói:
– Ngươi có biết cha mẹ chính thức của ngươi nghe nói như thế sẽ thương tâm như thế nào không?
Đột nhiên, hắn xóa đi vết máu ở khóe miệng, mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn về phía không trung, cười lạnh nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ta biết rõ ngươi trốn ở đó, xuất hiện đi!
Hư không lắc lư, một vị thư sinh sắc mặt mang theo bệnh trạng tái nhợt cất bước đi ra hư không, đáp xuống trước nhà tranh, ho một búng máu, suy yếu cười nói:
– Ma Thiên đạo huynh, dạy bảo tiểu hài tử như vậy cũng không hay ah!
– Ta dạy bảo như thế nào là chuyện của ta, muốn ngươi tới quản sao?
Khí thế của Ma Thiên Tiên Vương càng ngày càng mạnh, con mắt càng ngày càng sáng ngời, sát khí cùng ác niệm như là Tiên Hải lật đến không trung, nghiêng Tiên Hải chi thủy giội xuống, lại miệng lớn thổ huyết, diện mục âm lãnh nói:
– Như phụ như mẫu? Cái từ cha mẹ này thần thánh vô cùng, không thể bị người như ngươi chà đạp! Linh Lung, hôm nay ta liền thay mẹ ngươi làm thịt hắn!
– Ma Thiên đạo huynh, ngươi dạy đạo đồng ta công pháp, ta rất là cảm kích.
Sắc mặt của Giang Nam cũng âm trầm xuống, lạnh lùng nói:
– Bất quá dạy hắn đạo lý làm người như thế nào, ngươi còn chưa đủ tư cách! Tiên nhân, tiên nhân, không có chữ ‘Nhân’ chỉ là một ngọn núi, như thế nào thành tiên? Đạo huynh, hãy để cho ta trước dạy ngươi làm người như thế nào!
Ma Thiên Tiên Vương cười ha ha, đột nhiên kịch liệt ho khan, thổ huyết, thật lâu mới dừng lại, cười lạnh nói:
– Làm người? Phi! Nhân tâm xảo trá, xấu thấu tâm địa! Long tổ nhất mạch ta cao quý vô cùng, chẳng lẽ còn muốn cúi người làm giống hèn mọn?
– Giống hèn mọn?
Giang Nam cười ha ha, cười một nửa cũng bị ho ra máu thay thế, nhổ ra vài bún máu, cười lạnh nói:
– Thế gian này không có giống hèn mọn, chỉ có tâm linh hèn mọn, nếu không cố gắng hăng hái, coi như là Hỗn Độn Long tổ thuần khiết cũng sẽ xuống dốc. Nếu cố gắng hăng hái, mặc dù là một cây cỏ, một con sâu cái kiến, cũng có thể trở thành tồn tại đỉnh thiên lập địa! Ma Thiên, tâm linh của ngươi đã hèn mọn bóp méo, cái này là nguyên nhân ngươi nhiều năm như vậy còn chưa đột phá trở thành Tiên Quân! Lần sau gặp lại Long La Bồ Đề, ngươi vẫn sẽ thể bại!
– Huyền Thiên ma bệnh, ngươi lọt vào trọng thương, không phải đối thủ của ta! Ta vốn khinh thường giết ngươi, nhưng ngươi vặn vẹo quan niệm của Linh Lung, hôm nay ngươi tất phải chết ở chỗ này!
– Ma Thiên ma bệnh, thương thế của ngươi so với ta còn nặng a? Ngươi yên tâm, ta không thể giết ngươi, chỉ đem ngươi trấn áp trong Huyền Thiên tiên vực, cho ngươi hảo hảo học một ít làm người như thế nào!
Hai người đều có thương tích tại thân, ngươi ho khan một tiếng, ta nhổ ngụm huyết, còn chưa giao thủ liền một bộ sắp sửa bị mất mạng, lại hai hai đối lập, khí thế càng ngày càng mạnh, càng ngày càng dữ dằn!
Linh Lung đạo nhân thở dài nói:
– Hai người các ngươi tổn thương thành như vậy, có thể không đánh hay không? Hảo hảo ngồi xuống, nói chuyện đạo lý thật tốt?