Nghĩ tới đây chiến ý Tạo Hóa thánh tử sôi trào lên.
Muốn tới thì tới, muốn chiến liền chiến!
Tạo Hóa thánh tử vận khởi cương nguyên, mồ hôi và dơ bẩn biến mất sạch sẽ, hắn mặc trường bào và chiến giáp vào, bước đi ra khỏi tiểu thế giới, đi vào trong đại sảnh hội nghị, mà vào lúc này trinh sát truyền đến một quả ngọc giản chiến báo, chính ngọc giản này làm cho Tạo Hóa thánh tử hoàn toàn sửng sốt.
Đây là trinh sát Thánh tộc tìm được trong đống hài cốt ở Huyết Vân tinh hệ — một khối mảnh vỡ ảnh niệm thủy tinh.
Mà vừa khéo trong mảnh vỡ ảnh niệm thủy tinh này lại ghi chép hình ảnh không trọn vẹn của người thần bí.
Trong hình ảnh này, nam tử thần bí chân đạp hắc long, cầm trường thương trong tay, cảnh tới đây thì không còn!
Trong nháy mắt nhìn thấy cảnh tượng này, thời điểm nhìn thấy nó thì nội tâm Tạo Hóa thánh tử máy động, sắc mặt bỗng nhiên khó nhìn.
Tướng lãnh Thánh tộc trong đại sảnh nghị sự nhìn thấy Tạo Hóa thánh tử xem ngọc giản chiến báo thì sắc mặt bỗng nhiên âm trầm, ai cũng không dám nói chuyện, sợ hãi gặp rủi ro.
Trong lúc nhất thời đại sảnh im ắng.
Sắc mặt Tạo Hóa thánh tử biến hóa liên tục, trong nội tâm của hắn hiện ra đủ loại ý niệm.
– Vũ khí là thương…Tọa kỵ là Long… Vì sao trùng hợp như thế…
Đương nhiên hắn nhớ rõ vào sáu ngàn năm trước, nhớ rõ trận chiến sỉ nhục nhất đời của hắn, trong thọ yến Yêu Đế chính Lâm Minh vượt cấp đả bại hắn, hơn nữa còn cách nhau một đại cảnh giới — Thần Quân đánh Thánh Chủ.
Lúc ấy Lâm Minh xuất ra tiền đặt cược chính là quả trứng rồng.
Hơn nữa vũ khí của người thần bí này… Trong lòng Tạo Hóa thánh tử đột nhiên sinh ra dự cảm không rõ.
Mặc dù nói người trong hình ảnh, cho dù sử dụng công pháp hoặc là tướng mạo đều không giống với Lâm Minh, nhưng mà Tạo Hóa thánh tử lại cảm giác người này rất có thể là Lâm Minh.
Đây thuần túy chỉ là một loại cảm giác, năm đó Phiêu Vũ Thần vương đánh chết Lâm Minh, Tạo Hóa thánh tử đều cảm thấy có chút không thể tin, như vậy xem ra mạng của Lâm MInh phi thường cường ngạnh, vẫn không có chết…
– Sẽ không phải…
Trong lòng Tạo Hóa thánh tử cảm giác phát lạnh, lạnh từ trong xương lạnh ra.
Một lần bị rắn cắn, cả đời sợ dây thừng, tuy Tạo Hóa thánh tử cao ngạo, nhưng mà đối với Lâm Minh hắn lại phi thường kiêng kị, đây chính là vết sẹo khó lành nhất trong đời của hắn.
– Truyền mệnh lệnh của ta, phát chiến lệnh khẩn cấp! Triệu Thiên Tôn đóng ở Thánh La Tiên tiến vào vũ trụ man hoang! Điều toàn bộ quân đoàn thứ nhất tới quân đoàn thứ sáu tới Tiềm Long tinh hệ!
– Cái gì?
Đột nhiên nghe được Tạo Hóa thánh tử truyền lệnh, tướng lãnh Thánh tộc ở đây động dung, Tạo Hóa thánh tử đang làm gì vậy?
Thánh La Thiên chính là đại bản doanh của Thánh tộc, quân chủ lực của Thánh tộc toàn bộ đóng ở đó, nếu quân đoàn thứ nhất tới quân đoàn thứ sáu tới đây, chẳng lẽ định chất đầy cả Tiềm Long tinh hệ hay sao?
Nhiều người như vậy chẳng lẽ chỉ vì đối phó một Tiểu Ma Tiên?
– Cái này… Lúc ấy Thánh Hoàng bệ hạ mệnh lệnh quân đoàn này trấn thủ Thánh La thiên, phòng ngừa Hồn Tộc đánh lén, chỉ đối phó nhân tộc ở vũ trụ mang hoang vừa bị chúng ta đánh tàn phế, không cần huy động nhân lực như thế a?
– Ngươi đang nghi ngờ ta sao?
Tạo Hóa thánh tử nhíu mày, hắn giống như một con sư tử đang nổi điên, tướng quân kia nuốt nước miếng một cái, đành phải gật đầu, Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan đã chỉ định Tạo Hóa thánh tử là người chỉ huy cao nhất của Thánh tộc, đương nhiên hắn phải phục tùng.
– Vậy Hồn Tộc làm sao bây giờ?
Vẫn có lão tướng lãnh nhịn không được hỏi thăm.
Tạo Hóa thánh tử trầm ngâm, nói ra:
– Nếu Hồn Tộc thật sự tới, trông cậy vào những Thiên Tôn đỉnh cấp kia có thể sao? Thật sự không được thì giao Thánh La Thiên cho bọn chúng, nhưng mà ta dự cảm, bọn chúng sẽ không tới, nếu không hoàng tổ bệ hạ cũng không dám bế quan vào thời điểm hiện tại, hắn chỉ sợ đã đoán được một ít bố cục của Hồn Đế lão gia hỏa này…