Những đại kiếm quang kia vừa rời khỏi đóa hoa sen liền hóa thành một đóa hoa sen nhỏ, không ngừng xoay tròn. Đóa hoa sen nhỏ mới hình thành nạy tự nhiên có được lực công kích vô cùng khủng bố.
Hơn mười đạo kiếm quang màu vàng, hóa thành hơn mười đóa hoa sen nhỏ bay về phía Huyền Thiên. Trong hư không truyền đến những tiếng xé gió liên tiếp, không khí giống như bị những đóa hoa sen nhỏ này cắt vỡ.
Kiếm khí như cuồng phong, bắn về phía Huyền Thiên.
– Hừ!
Huyền Thiên không hề sợ hãi, hừ lạnh một tiếng, quát:
– Hỏa Phá Thương Thiên – Phá cho ta!
Lời vừa dứt, hai tay Huyền Thiên cầm Trọng Nhạc Kiếm lăng không chém xuống một đạo kiếm quang hỏa diễm dài đến mấy trăm mét.
Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng vô hình nhưng lại rất cường đại từ trong cơ thể Huyền Thiên bộc phát, không ngừng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Kiếm Ý nhị giai.
– Ah!
Đặng Vạn Xuyên hét lên một tiếng thất kinh, Trong nháy mắt hắn đã bị ảo giác của Kiếm Ý nhị giai công kích.
Trong hư không đóa hoa sen liên hệ chặt chẽ với Đặng Vạn Xuyên bởi vì hắn bị dọa cho kinh sợ mà Tiên Thiên chân khí cung cấp cho đóa hoa sen bị gián đoạn. Đóa hoa sen nhanh chóng thủ nhỏ lại.
Mà kiếm quang hỏa diễm dưới sự gia trì của Kiếm Ý cấp hai, uy lực tăng lên mấy thành. Một kiếm đánh xuống chém hết thảy một thứ thành hai nửa.
Hư không phá.
Kiếm khí phá…
Kiếm quang biến thành một đóa hoa sen nhỏ cũng phá.
Trong nháy mắt, toàn bộ sự vật trong hư không đều bị hủy diệt. Dưới một kiếm của Huyền Thiên, tất cả mọi thứ đều biến thành hư vô.
Trong nháy mắt, Trọng Nhạc Kiếm chém lên đóa hoa sen trên không trung.
Hỏa Phá Thương Thiên.
Mặc dù đóa hoa sen kia là tu vi cả đời của Đặng Vạn Xuyên ngưng tụ mà thành nhưng giờ phút này Đặng Vạn Xuyên đang chịu ảnh hưởng của Kiếm ý cấp hai. Tiên Thiên chân khí trong cơ thể tán loạn, đóa hoa sen bị một chiêu Hỏa Phá Thương Thiên của Huyền Thiên đánh tan nát.
Rắc. Một tiếng nổ lớn vang lên. Đóa hoa sen bị chém thành hai nửa, hóa thành hai đạo chân khí chui vào trong cơ thể Đặng Vạn Xuyên.
Cùng lúc đó Đặng Vạn Xuyên hét lên một tiếng thê thảm, lảo đảo lùi về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể hắn lại như bị trọng kích bị chấn bay về phía sau mấy chục thước.
Thân thể Đặng Vạn Xuyên bay về sau hơn mười mét rồi mới ngã trên mặt đất.
Phốc!
Hắn lại phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt Đặng Vạn Xuyện hiện lên vẻ không tin, gian nan chỉ vào Huyền Thiên nói.
– Ngươi…Ngươi mới chỉ có tu vi Tiên Thiên tam trọng vậy mà đã có thể lĩnh ngộ được Kiếm Ý nhị giai? Điều này sao có thể…điều này sao có thể.
Đặng Vạn Xuyên đã là cao thủ Tiên Thiên lục trọng nhưng còn chưa ngộ ra Kiếm Ý. Mà Huyền Thiên mới chỉ có tu vi Tiên Thiên tam trọng, không chỉ lĩnh ngộ được Kiếm Ý mà cường độ Kiếm Ý còn đạt đến nhị giai.
Để đánh chết Đặng Vạn Xuyên, Huyền Thiên phải bộc lộ ra Kiếm Ý nhị giai. Đây là con át chủ bài mà hắn để dành cho những thời điểm mấu chốt mới đem ra dùng.
Còn về phần Tử Nghiên đứng ở một bên nhìn Huyền Thiên đánh nhau, tâm tư nàng đơn thuần, có biết được bí mật của hắn cũng không sao.
– Lão thất phu! Chịu chết đi!
Huyền Thiên bước lên một bước, nhanh chóng đến bên cạnh Đặng Vạn Xuyên, Trọng Nhạc Kiếm cầm trong tay chém ra một đạo kiếm quang chói sáng. Một kiếm này nếu đánh trúng sẽ chém Đặng Vạn Xuyên thành hai đoạn.
Đối mặt với một kích tất sát của Huyền Thiên, ánh mắt Đặng Vạn Xuyên lộ ra một tia tàn nhẫn. Hắn giơ tay lên, trong tay cầm một Phù Chỉ đỏ như máu.
– Không tốt!
Đặng Vạn Xuyên thấy cái chết ngay trước mắt, vậy mà không hề sợ hãi. Trong lòng Huyền Thiên thầm biết không ổn. Thân thể lập tức đình chỉ, lùi lại phía sau.