Tư Mã Vấn Thiên cũng lén đá lông nheo với Cao Quan.
Cao Quan vô cùng nghiêm túc nói:
– Từ lời chứng của nhân chứng thì người giết Hàn Minh Sơn có tu vi không cao, chỉ cỡ cảnh giới Thải Liên, dù Ảnh Vệ không xuất động nhưng có khi nào truyền nhân của Ảnh Vệ lưu lạc bên ngoài không?
Thanh Chủ híp mắt hỏi:
– Ý của ngươi là trong Ảnh Vệ có người tiết lộ công pháp tu hành?
Cao Quan đáp:
– Vi thần chỉ đang nghi ngờ, nếu bệ hạ xác nhận không có khả năng vậy là vi thần đoán sai, sẽ kiểm chứng hướng suy đoán khác.
Thanh Chủ lặng im. Cao Quan đi theo gã nhiều năm, làm sao Thanh Chủ không biết phong cách bình thường của Cao Quan được. Khi nào Cao Quan xác nhận chắc chắn đối tượng nghi ngờ thì bình thường sẽ không sai lầm, nếu không Cao Quan đã chẳng nói ra trước mặt Thanh Chủ, nhất định là có căn cứ thật.
Độ trung thành của Ảnh Vệ làm Thanh Chủ dao động, đó là tử sĩ gã huấn luyện âm thầm, thật sự phải điều tra Ảnh Vệ sao? Nếu điều tra thì mức độ trung thành của Ảnh Vệ sẽ bị ảnh hưởng, nhưng nếu không điều tra… Thanh Chủ tưởng tượng người trung thành nhất của mình có lẽ có vấn đề là gã ăn ngủ không yên.
***
Không ngờ là Mộ Dung Tinh Hoa!
Khi biết Mộ Dung Tinh Hoa dẫn người xuất hiện ở Lục Chỉ Môn thì đám người Miêu Nghị sững sờ.
Đi đến dinh thự tạm thời của đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ, Mộ Dung Tinh Hoa cười tủm tỉm đứng trước mặt Miêu Nghị.
Từ Đường Nhiên đứng một bên lên tiếng hỏi:
– Mộ Dung đến tiếp nhận chỗ này sao?
Mộ Dung Tinh Hoa cười nói:
– Là ta chủ động yêu cầu đến.
Từ Đường Nhiên lấy làm lạ hỏi:
– Nơi này hình như đã ra khỏi địa bàn của Tào Vạn Tường, sao nàng…
Từ Đường Nhiên nói rồi vỗ trán. Vấn đề rất đơn giản, tuy chỗ này không phải địa bàn của Tào Vạn Tường nhưng là địa bàn của Thiên Nguyên Hầu. Cùng là đô thống dưới tay Thiên Nguyên Hầu, miễn không có thù hằn gì thì nể mặt nhau cũng chẳng có gì to tát.
Miêu Nghị mỉm cười hỏi:
– Thăng quan?
Người tiếp nhận khu vực này của Miêu Nghị ít nhất phải là một đẳng cấp đại thống lĩnh từ thế lực địa phương, không thì khống chế binh lực sẽ bị yếu đi. Mộ Dung Tinh Hoa đến nhận việc tức là đã thăng quan.
Mộ Dung Tinh Hoa lắc đầu nói:
– Không, chỉ tạm thay đại thống lĩnh, chờ đào quặng thải chỗ này xong nếu không xảy ra chuyện gì thì chắc vấn đề không lớn.
Mọi người đã hiểu. Mộ Dung Tinh Hoa mới từ Thiên Nhai điều đến, chưa có kinh nghiệm ở nơi nào, trực tiếp đề bạt thì hơi quá lố. Cái này là đang lăn lộn chút kinhh nghiệm, kiếm tí công lao để sau này có nâng lên danh chính ngôn thuận. Nói đi phải nói lại, giữ địa điểm lấy quặng vừa không mạo hiểm vừa có Tào Vạn Tường chống lưng, trong biên cảnh Thiên Nguyên Hầu chắc không vài người khó xử Mộ Dung Tinh Hoa, sau này làm việc suôn sẻ hơn. Sau lưng có người đúng là dễ thăng quan.
Chuyện sau này cũng đơn giản, hai bên giao tiếp xác định thân phận, địa phương đi Thập Ưng Kỳ quản lý giao tiếp địa điểm lấy quặng cho thế lực. Cấp dưới xác nhận giao tiếp không sai, người Thập Ưng Kỳ rút về tụ tập ở Lục Chỉ tinh.
Đại trận phòng hộ bao phủ Lục Chỉ Môn bị gỡ bỏ, người của Hắc Hổ Kỳ cũng rút. Nhưng điều này không có nghĩa là Lục Chỉ Môn thoải mái, họ khóc không ra nước mắt. Không có chỗ khác để trú ngụ nên Mộ Dung Tinh Hoa lại muốn trưng dụng Lục Chỉ Môn làm chỗ tạm thời.
So sánh người Hắc Hổ Kỳ chỉ đồn trú ngắn ngủi thì Mộ Dung Tinh Hoa sẽ trú đóng thời gian dài, chưa đào khoáng xong chắc chắn không đi. Cố tình bọn rắn độc địa phương khá bá đạo, Lục Chỉ tinh vốn là khu vực quản lý của người ta, hoàn toàn có thể làm bậy, không bị hạn chế như quân cận vệ Thiên Đình.
May mắn Miêu Nghị nghĩ tình mấy năm nay nên trước khi đi có nhắc nhở Mộ Dung Tinh Hoa rằng:
– Mấy năm nay Bạch chưởng môn giúp ích Ngưu mỗ nhiều, hy vọng Mộ Dung sẽ giúp ta đỡ đần cho họ.
Mộ Dung Tinh Hoa hiểu thấu mờ ám trong đó, cười nói với Bạch Lan:
– Bạch chưởng môn yên tâm, ta sẽ quản lý dưới tay, hơn nữa danh ngạch khai thác cũng sẽ cho ưu đãi.
Bạch Lan chưởng môn vui mừng chắp tay rối rít nói:
– Đa tạ hai vị đại thống lĩnh giúp đỡ!
Ánh mắt Bạch Lan cảm kích nhìn Miêu Nghị.
Miêu Nghị rời đi, không chút lưu luyến Lục Chỉ tinh. Miêu Nghị dẫn mười vạn đại quân bay trên trời, một đống người rậm tạp thu nhỏ phía chân trời rồi biến mất.
Chu Tử tinh, tổng bộ tạm thời của Hắc Long Ti, người của mười Hổ Kỳ rầm rộ lục tục kéo đến.
Khi người của Hắc Hổ Kỳ đến đa số người đã có mặt, trong quân Hắc Long Ti phái người đến hướng dẫn chỗ trú đóng.