Hòa thượng già khuyên Yêu Tăng Nam Ba buông xuống ân oán, làm cuộc biện pháp với y, hai bên bàn kinh thuyết pháp hơn một năm trời. Nhưng phật pháp của Yêu Tăng Nam Ba cao sâu, hòa thượng già không đấu lại. Hòa tượng già nói không thắng bị Yêu Tăng Nam Ba thuyết phục khóc ròng, quỳ lạy nguyện thay đổi triệt để cầu Yêu Tăng Nam Ba thu làm đồ đệ, suýt thành đệ tử của y. May mắn hòa thượng nhỏ ra tay kịp lúc nhặt cục đá lúc trước họ ném lên nóc nhà, đập xỉu sư phụ của mình.
Yêu Tăng Nam Ba muốn biện pháp với hòa thượng nhỏ, bảo rằng sư phụ của ngươi đều cho rằng ta đúng vậy tại sao ngươi còn chưa quy y vào môn của ta? Thế là hòa thượng nhỏ biện pháp với Yêu Tăng Nam Ba, nhưng luôn mồm chửi tục, mắng Yêu Tăng Nam Ba hơn một tháng. Sư phụ tỉnh lại một lần là bị hòa thượng nhỏ đánh xỉu một lần, Yêu Tăng Nam Ba bị chửi quê quá hóa khùng không biện pháp nữa.
Đám người Thanh Chủ xoe tròn mắt nghe, ngơ ngác nhìn nhau. Họ thật muốn được thấy hòa thượng nhỏ kia.
Hồ Lệ Lệ tiếp tục kể.
Nhưng hòa thượng già bị Yêu Tăng Nam Ba khuyên phục, nhập ma chướng. Hòa thượng nhỏ đánh xỉu hòa thượng già mười mấy lần, mỗi lần tỉnh dậy hòa thượng già sẽ chấp mê bất ngộ. Hòa thượng nhỏ bất đắc dĩ gỡ dây thừng trói đao kiếm xuống trực tiếp trói hòa thượng gìa lại.
Hòa thượng nhỏ dùng hết cách khuyên hòa thượng già tỉnh táo nhưng vô dụng, đến đường cùng hòa thượng nhỏ ngồi xếp bằng trên nóc nhà thành kính tụng kinh với hòa thượng già, lặp đi lặp lại nghiêm túc tục một bài kinh kệ. Yêu Tăng Nam Ba dường như tìm ra cách đối phó hòa thượng nhỏ, cũng khoanh chân trong điện niệm kinh. Trong sơn cốc tràn ngập tiếng niệm kinh của hai người, hai loại kinh văn đấu với nhau làm người nghe nhức đầu đau đớn.
Phật pháp của hòa thượng nhỏ không bằng Yêu Tăng Nam Ba, cộng thêm y niệm kinh hình như chuyên phá giải kinh văn hòa thượng nhỏ niệm. Hòa thượng nhỏ chắp tay ngồi mấy lần suýt phát cuồng, sư phụ bị trói thì đau khổ kêu gào, bọn họ cũng không chịu nổi, trong sơn cốc tràn ngập tiếng kêu rên.
Yêu Tăng Nam Ba có phật pháp cao sâu, y niệm kinh ngày nào là sơn cốc lại nổi gió âm rào rạt. Niệm kinh hai ngày, mây đen che đầu, gió âm trong sơn cốc thành thấu xương, vách núi kết lớp băng lạnh. Niệm kinh ba ngày không biết triệu tập oán khí thiên địa ở đâu ra, còn có âm hồn, ma trơi bay tới xen lẫn vào gió âm rít gào.
Ngôi chùa khảm trên vách núi đã bị sương lạnh đóng băng, người hòa thượng nhỏ cũng kết lớp băng, đông lạnh run rẩy. Hòa thượng nhỏ muốn chạy trốn nhưng kéo theo cục nợ sư phụ thì khó trốn thoát. Hòa thượng nhỏ mấy lần suýt đứt dây thần kinh bỗng chộp kiếm đâm vào người mình, tỉnh táo lại thế là nhanh chóng niệm kinh đấu với Yêu Tăng Nam Ba tiếp. Hòa thượng nhỏ tụng kinh càng lúc càng chậm, mỗi lần suýt tan vỡ sắp hàng phục lại đâm vào người một nhát kiếm. Một năm trôi qua hòa thượng nhỏ đâm vào người mấy ngàn kiếm, hầu như mỗi ngày rạch hơn mười đường vào người.
Đám người Thanh Chủ nghe đến đây thì trở nên nghiêm nghị, hòa thượng nhỏ miệng đầy lời tục tĩu, không giống hòa thượng nhưng chẳng ngờ có nghị lực lớn như thế.
Mấy người nhìn nhau, tiếp tục nghe Hồ Lệ Lệ kể.
May mắn hòa thượng nhỏ thừa dịp ngàn năm cấm chế mất kiểm soát đã chuẩn bị nhiều thứ, trước tiên nuốt tinh hoa tiên thảo vào nếu không đã chẳng chịu nổi.
Nhưng lâu dài đâm mình để giữ tỉnh táo khiến hòa thượng nhỏ dần mất tri giác đau, sau này hòa thượng nhỏ có đâm mình cỡ nào cũng vô ích. Yêu Tăng Nam Ba áp chế làm hòa thượng nhỏ táo bạo bất an, niệm kinh lúc ngừng lúc nối.
Nhưng hòa thượng nhỏ vẫn kiên trì, cuối cùng miệng mũi chảy máu.
Hòa thượng nhỏ không chịu nổi đau khổ bỗng đấm xuống nóc nhà, nắm tay đẫm máu thấy tận xương. Một kích kia xúc phát cấm chế trong chùa.