– Thương của ta và hắc long hình như không bị nàng hoài nghi, xem ra Phiêu Vũ Thần Vương vững tin ta chết rồi.
Lâm Minh suy đoán, lúc trước có thể là Hồn Đế ra tay lừa gạt Phiêu Vũ Thần Vương.
Hơn sáu ngàn năm trước, mình bị Thánh Mỹ cướp đoạt vĩnh hằng chi hồn, Phiêu Vũ Thần Vương biến mất, không có xuất hiện qua.
Nhiều nguyên nhân tổng hợp lại, Hồn Đế dùng hồn lực và tinh thần lực áp đảo qua đối thủ, thông qua đó chế tạo ảo giác, giả chết, ý thức thế giới và các thủ đoạn lừa gạt khó hiểu, làm cho Phiêu Vũ Thần Vương cho rằng mình đã chết.
Bởi vì Hồn Đế không muốn chính mình bị Phiêu Vũ Thần Vương tìm được, như vậy Phiêu Vũ Thần Vương sẽ nhìn thấy vĩnh hằng chi hồn của mình bị đoạt đi, năng lượng toàn thân khô kiệt, do đó làm Tạo Hóa Thánh Hoàng nghi ngờ.
Hồn Đế hạ con cờ ẩn, không ai biết hắn định làm cái gì, kể cả Lâm Minh cũng không sờ ra đầu mối.
Thời điểm này Lâm Minh nghĩ tới các phân tích như thế, đột nhiên hắn cười lạnh, thân thể lóe lên rồi biến mất.
Mắt thấy quân đoàn Hoang lao tới, Lâm Minh biến mất, Thanh Liên tiên tử, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật đồng tử co rút lại, nhanh chóng lui ra sau, bọn họ phản ứng đầu tiên là Lâm Minh sẽ ra tay với bọn họ.
Nhưng mà Lâm Minh căn bản không có xuất hiện trước mặt bọn họ, mà thân ảnh của hắn xuất hiện cách đó vạn dặm, xuất hiện sâu trong tinh không, đánh ra một quyền.
Bồng!
Hư không bị đánh nát, tiếng hét thảm vang lên, một bóng người trốn trong không gian giống như chó chết bị Lâm Minh bắt ra ngoài.
Người này miệng thổ huyết, thân thể như núi núi bị nhấc lên và ném đi.
Người này chính là đế tử Khê Thận.
Đế tử Khê Thận trong tay cầm sách cổ thần bí, toàn thân đều là máu tươi, chật vật không chịu nổi, vừa rồi hắn có ý định ngụy trang thành bộ dáng tan thành mây khói, sau đó thông qua vặn vẹo không gian bỏ chạy, thủ đoạn này không tính là cao mình, đương nhiên không thể giấu diếm Lâm Minh rồi.
Trên thực tế trong nháy mắt nổ tung, Lâm Minh đã cho cảm giác tỏa ra ngoài, tập trung tất cả người sống.
Hắn không cho người nào sống sót chạy đi, Huyết Vân tinh hệ có Thiên Tôn đóng quân, đối mặt đã bị điều đi, để cho kẻ này tránh được một kiếp.
Về phần những người khác, trên cơ bản đều ở đây.
Hiện tại chuyện Lâm Minh khống chế quân đoàn Hoang, tuyệt đối không tuyết lộ ra ngoài, nếu không kế hoạch của hắn rất khó áp dụng, ít nhất Tạo Hóa thánh tử không dám mang theo Hoang phân thân ra ứng chiến với mình.
Cho nên bất cứ ai mắt thấy cảnh này, Lâm Minh tuyệt đối không cho bọn họ rời đi.
Lúc này đế tử Khê Thận tóc tai bù xù, trong mắt bắn ra hào quang ác độc, hắn là thiên chi kiêu tử, không ai bì nổi, làm sao chịu qua vũ nhục như thế?
Oanh!
Lại một quyền đánh vào mặt của hắn, đế tử Khê Thân kêu rên bay ra sau, trên mặt đầy máu.
– Ah!
Khê Thận gàm lên giận dữ, hắn tóc tai bù xù, thân thể nổ vang, hắn định dùng huyết mạch Thánh tộc biến thân.
Đa số võ giả Thánh tộc cao đẳng đều có thể biến thân, khống giống với huyết nhục Hoang mang lại ác ma biến thân, huyết mạch Thánh tộc biến thân không cần trả cái giá lớn gì đó.
Khê Thận tự nhiên cũng có được năng lực này.
– Ngươi còn muốn biến thân?
Lâm Minh cười lạnh, đánh ra một quyền vào ngực Khê Thân, quyền này ẩn chứa ám kình, đánh vào ngực Khê Thân, truyền vào lục phủ ngũ tạng và kinh mạch toàn thân.
Răng rắc!
Dùng thân thể Khê Thân làm trung tâm, không gian chung quanh sụp đổ toàn bộ, Khê Thận thất khiếu chảy máu, vừa tập trung lực lượng biến thân cũng tản đi.
Thấy một màn này, ba người còn lại vô cùng hoảng sợ.
Khê Thận chính là một đời thánh tướng trẻ tuổi chói mắt nhất trong năm thánh tướng, tuy bởi vì hắn nhỏ tuổi, hắn yếu nhất trong năm thánh tướng, nhưng mà không yếu đi bao niêu, bây giở trong tay Lâm Minh, hắn bị đánh như bao cát, muốn niết thế nào thì niết.
Chênh lệch quá lớn!