– Chát !
– Pặc !
– !!!!???
– Rầm !
– Có tỷ tu vi mà cũng dám ngông cuồng với lão phu sao ??? Ngươi là kẻ đầu tiên đấy !
– Vậy thì thật vinh hạnh cho ta được ngươi lưu tâm để ý rồi có điều một tên ngu xuẩn như ngươi trong mắt ta không là cái thá gì hết .
Thiên Vũ kiêu ngạo khiêu khích lão ta .
– Hahahahahaha !!! Hay cho câu nói này của ngươi vậy thì nạp mạng đi !
– Uỳnh !!!
– Vù……..!!!
– Chát Chát Chát Chát Chát……..!!!
– Gia chủ ???
– Soạt !
– Bụp !
– Đối thủ của các ngươi là bọn ta .
– Một đám không biết điều nếu đã muốn chết thì ta sẵn sàng thành toàn cho các ngươi luôn .
Toàn bộ quân lực mạnh nhất đã ra trận tiền tuyến ai nấy hùng hục khí thế trực tiếp tiến đánh . Một trận chiến hỗn loạn ,
– Không ổn rồi , bọn chúng có quân tiếp viện đang ở ngay phía sau chúng ta còn cách kinh thành 500 dăm nữa ạ !
– Lập tức điều động một nhánh quân qua đó trực tiếp ngăn cản bọn chúng lại cho ta !
– Rõ !
– Quân tiếp viện ???
– Chúng ta có sao ???
– Không thể nào ! Chúng ta tập hợp quân từng này đã là khó lắm rồi làm gì có chuyện có thêm quân tiếp viện nữa chứ trừ phi……….. là quân của chúng đến giúp !
– Rầm rập rầm rập rầm rập………!!!
– Xông lên !!! Bảo vệ Minh Đế !!! Dẹp yên phản loạn !
Giọng nói hùng hục khí thế cưỡi trên một con Bạch mã lao nhanh đến chiến trường phá vòng vây trực tiếp hỗ trợ Trịnh gia .
– Trịnh gia chủ , lão phu đến giúp ngươi một tay .
– Xoẹt !
– Trương Quân Tiêu ??? Lão cáo già đó sao lại chịu đầu quân cho hắn ta vậy ???
– Bình huynh biết hắn sao ???
– Năm xưa ta đã suýt chết dưới tay hắn một lần rồi không ngờ bao năm mất tích hắn lại xuất hiện lần này nguy cơ tăng lên rất nhiều rồi !
Mã Bình nhíu mày nhìn về phế Trường Quân Tiêu ánh mắt chứa đầy sự bất an lo lắng .
– Cốp !
– Xạt………!
– Hắn ta họ Lý không phải họ Trương đâu ta đã tra ra thông tin của hắn ta rồi hơn nữa thù oán của cả hai người tốt nhất đặt sang một bên lấy đại cuộc làm trọng đi .
– Đúng đấy đại ca ! Mặc kệ hắn đã từng suýt chút nữa giết bao lần nhưng đại ca hiện tại không còn như xưa nữa lần gặp lại này sẽ khác đấy !
Không ngần ngại không chút do dự hay lùi bước Mã Bình bạo phát Long Khí lao lên ngăn cản lão ta không cho lão ta tiến sâu hơn vào bên trong cuộc chiến này .
– Ta sẽ ngăn cản hắn mấy người lo bọn chúng đi .
– Đại ca cẩn thận !
– Ừm !
– Ầm !
– Bịch bịch bịch bịch bịch bịch………!
– Hấp !
– Hử ???
– Keeng !
– Ta còn tưởng ai hóa ra là bại tướng dưới tay của ta mà cũng muốn đối đầu ta sao ???
– Năm xưa ngươi bày mưu tính kế ta lần này thì đừng hòng .
– Keeng !
– Vù……..!
– Chát !
– Để ta xem xem ngươi có cái bản lĩnh đó hay không đã !
Hai bên vẫn cố gắng giữ sự bình tĩnh rồi lao vào chiến đấu thế cuộc giằng co không thể biết được phần thắng sẽ thuộc về bên nào nữa thì có một vài khác đang thừa dịp chờ cơ hội ra tay với 1 trong 2 người đứng đầu hai bên .
– Này này , ngươi đoán xem bên nào sẽ là bên sẽ thắng đây ??? Trịnh gia hay Đào gia ???
– Đương nhiên là kẻ nào nắm thế chủ động cuộc chiến thì phần thắng sẽ nghiêng về phía của kẻ đó rồi nhưng cũng có vài ngoài lệ đối phương còn có kế sách khác đề bù đắp phần đã thất bại .
– Ý ngươi nói là Trịnh gia sao ???
– Ta là kẻ trung lập không theo phe nào cả cho nên ngươi bớt nói nhảm mấy cái vụ việc đó đi .
– Ngươi là khúc gỗ à chẳng chịu hợp tác với ta gì cả đúng là nhạt nhẽo mà .
– Soạt !
– Ồ , cuối cùng ngươi cũng đến rồi à Nam Thắng ! Ngươi đã có nói với bọn ta phải dè chừng tên tiểu tử mặc bộ đồ bạch y kia nhưng ta thấy hắn chỉ là một kẻ tầm thường thôi mà sao lại khiến cho ngươi thù hận sâu sắc đến thế ???
– Nếu hắn ta không xuất hiện thì tất cả mọi thứ sớm đã thuộc về ta rồi ta hận hắn ta hận đến mức muốn tự mình giết chết hắn ta !
– Sư phụ có lệnh phải kiềm chế sự điên loạn khát máu của hắn ta lại đúng là làm khó cả ta lẫn ngươi mà !
– Lam Thanh , ngươi nói nhiều quá rồi đấy nhanh chóng sử dụng sức mạnh của ngươi đi .
– Rồi rồi , ngươi đúng là khúc gỗ ngu ngốc mà !
– Ta không thể chờ được nữa ta muốn giết chết hắn ta !
– Vút !
– Này !!!