” Haruto ! Ngươi hội tỉnh lại ! Là ta ! ” Marco hét lên .
Nhưng dường như Haruto không hề cảm nhận được thứ gì xung quanh nữa . Anh cứ tiếp tục tấn công Marco , tàn nhẫn và nhanh nhẹn . Thatch và Jozu lúc đó đã chạy đến chỗ của Haruto , cả hai đều tránh đi đòn tấn công của anh và ôm chặt lấy .
” Thả ta ra !! ” Anh gào lên , đôi huyết mâu giờ đây hoàn toàn giận dữ nhìn hai người , hai cánh tay đều bị hai người giữ chặt khiến anh không thể động đậy được . Anh vùng vẫy , cố gắng thoát khỏi gọng kìm của hai người .
” Haruto ! Tỉnh lại mau ! Chúng ta đã ở đây rồi ! ” Thatch hét lên , bên hông của anh nhói lên một cái khi Haruto đâm vào . Máu loang ra khắp vùng hông khiến anh run rẩy nhưng anh nhất quyết không buông Haruto ra . Thay vào đó anh lấy ra một chiếc nhẫn màu nam màu đen được đính lên trên những viên thạch anh tím tuyệt đẹp . Chiếc nhẫn đã vương lên một vài vệt máu từ vết thương của anh .

” Haruto , ngươi nói rằng ngươi muốn có một món đồ khác thay cho chiếc vòng của ngươi . Đây này , ta đã bí mật làm cho ngươi đấy .” Thatch cười cười .
Haruto đứng người khi nhìn thấy chiếc nhẫn . Cặp mắt vốn hung tợn , đầy sát ý ngay lập tức trở nên ngốc nghếch . Haruto nhìn đăm đăm vào chiếc nhẫn một hồi lâu rồi đột nhiên , nước mắt không ngừng chảy xuống . Anh nhìn chiếc nhẫn rồi sau đó nhìn lên Thatch .
” Ah … ah … ” Anh oà khóc lên khiến tất cả mọi người sững sờ . Chưa bao giờ bọn hắn thấy anh em Haru khóc cả , đặc biệt là trước mặt tất cả mọi người . Bọn Marco đã từng thấy vào đêm yến tiệc ngày mà Marco có được Trái Phượng Hoàng nhưng đó là do bọn hắn lén theo dõi .
” Không sao . Ngươi không sao rồi ” Thatch nhẹ nhàng ôm lấy Haruto , khẽ nói với anh . Jozu khi thấy Haruto đã dịu lại , gã liền lùi lại đằng sau cho Thatch . Gã biết đối với Haruto và Haruki , lão cha , Thatch và Marco là những người gần gũi nhất với bọn chúng . Điều tốt nhất có thể làm bây giờ là để chúng ở bên người chúng yên tâm nhất .
” Được rồi . Ngươi đeo thử đi , chắc chắn sẽ đẹp ” Thatch cười cười , cố gắng bỏ qua cơn nhói rát không ngừng bên hông . Haruto nhìn chiếc nhẫn rồi sau đó chậm rãi cầm đeo lên . Khi thấy chiếc nhẫn vừa in trên ngón tay , anh hứng khởi nhìn lên Thatch với đôi mắt lấp lánh ngây thơ nhất mà Thatch từng thấy trên gương mặt của anh .

” Cảm ơn Thatch ca ” Anh ôm chặt lấy người của Thatch , dường như không hề biết đến vết thương kia . Thatch mỉm cười rồi ôm chặt anh lại .
” Không có gì Tiểu Haruto ” Sau một hồi , Thatch lại thấy Haruto không hề cử động , anh sợ hãi nâng Haruto lên thì thấy đã ngủ mất . Khoé mắt còn vương lại nước mắt nhưng trên môi lại nở nụ cười hạnh phúc nhất .
Bên Thatch đã xong thì đương nhiên bên Marco cũng như vậy . Marco nhìn Haruki vẫn đang đứng người thì khẽ cúi xuống , hôn nhẹ lên trán cô .
” Tiểu Haruki ah . Ngươi cũng đã nói ngươi muốn có một thứ thay thế chiếc vòng của ngươi nên ta cũng làm cho ngươi một cái ” Marco lấy ra từ trong túi một chiếc vòng cổ hình bông tuyết tinh xảo , ngay lập tức thu hút được ánh mắt của cô .

” Này ” Marco đeo lên cổ cho cô . Haruki nhìn chiếc vòng cổ trên mình , đôi mắt lấp lánh nhìn nó như một đứa trẻ được món quà mà chúng yêu thích nhất . Haruki nhìn lên anh , nở nụ cười tươi và lớn nhất mà cô từng thể hiện .

” Marco ca … cảm ơn … vì tất cả mọi thứ … ” Haruki nói xong rồi gục xuống . Marco ôm lấy cô , khi thấy được nhịp tim vẫn còn đập thì thở phào . Marco nhìn lên thấy Thatch đã giải quyết xong thì ra dấu về phòng của hai người . Thatch gật đầu rồi ôm Haruto theo Marco trở về .
Mọi người im lặng nhìn theo cho đên khi cả bốn người khuất hẳn thì Râu Trắng sau đó nhìn qua Roger với vẻ mặt nghiêm nghị nhất .
” Roger , ta nghĩ ta và ngươi có chuyện cần nói ”
” Được rồi ” Roger gật đầu . Dù sao thì đó cũng là lỗi của ông nhưng trong lời nói của Haruto nhắc đến một từ :
” Giống như chiếc hộp Pandora … “
” Pandora ? Đó là thứ gì ? Tại sao lại nói không thể mở chiếc hộp Pandora ra ? “
——————————-
Lời tác giả :
Ta đã cố gắng up lên thật nhiều chap nhất có thể để bù cho những ngày qua . Mong mọi người hài lòng .