Hạ Cẩm Chi đưa mắt nhìn cô, ả hận là không thể giết chết cô ngay bây giờ.
Mọi người tiếp tục lên xe trở về nhà, cô và An Huyệt cuối cùng cũng đã an toàn về đến nhà.
Cô và An Huyệt vào nhà cô dựa lưng vào ghế cầm cốc nước uống một hơi.
– Chuyện vừa rồi hình như là Hạ Cẩm Chi gây ra – An Huyệt nói.
– Không phải cô ta thì còn ai – cô trả lời.
– Cô ta thật giả tạo – An Huyệt nói.
– Cứ mặc kệ cô ta, những chuyện xấu mà cô ta làm cũng có ngày bị bại lộ – cô đáp.
Đột nhiên bên ngoài có người nhấn chuông, cô đứng dậy mở cửa.
– Thưa Lý tiểu thư, thiếu gia của tôi Thẩm Hoắc Nam có gửi đồ cho tiểu thư –
Một người đàn ông mặc vest vô cùng cung kính nói chuyện với cô.
– À…cảm ơn, cứ đưa cho tôi – cô trả lời.
Người đàn ông đưa cho cô một hộp quà rồi rời đi, An Huyệt chạy đến đỡ tiếp cho cô, nói:
– Thẩm Hoắc Nam tặng cho cậu thứ gì vậy? Hơi nặng đấy –
– Không biết nữa, miễn có tặng là được rồi – cô cười tươi trả lời.
Hai cô nàng ôm hộp quà lên phòng, cô hí hửng lấy kéo khui hộp quà.
Bên trong được những hạt xốp đủ màu sắc, cô bắt đầu lấy đồ trong hộp ra.
An Huyệt phải há hốc miệng vì những thứ Thẩm Hoắc Nam tặng, một bộ trang điểm, sản phẩm dưỡng da, balo, túi xách, quần áo, một chiếc đầm cùng bộ với đôi giày, vòng cổ, vòng tay, gấu bông, đồng hồ, phụ kiện cho tóc.
An Huyệt cầm lấy bộ đầm và giày ở trong một hộp quà riêng lên, gương mặt kinh ngạc nói với cô:
– Tiểu Sở đây là chiếc đầm và đôi giày sản xuất giới hạn đó, trời ơi, anh ta chơi lớn vậy sao? –
– Thật sao? Sản phẩm có giới hạn à? – cô hỏi.
– Đúng vậy – An Huyệt trả lời chắc nịch.
Cô hạnh phúc chết mất! Không ngờ anh lại tặng nhiều quà đến thế.
Nhưng cô nào biết, Thẩm lão gia đã cho người giám sát anh khi anh đi mua, chị họ anh cũng đi theo để gợi ý cho anh mua.
– Tớ ngưỡng mộ cậu thật đó Tiểu Sở – An Huyệt nói.
– Muốn thì tớ gọi cho anh trai tớ mua – cô chăm chọc.
– Cậu…dám chọc tớ – An Huyệt đỏ mặt.
– Alo, anh trai ơi An Huyệt rất thích mĩ phẩm, đồ dưỡng da, quần áo, balo túi xách anh mua cho cậu ấy đi – cô giả vờ gọi cho Lý Phong.
– Lý Tiểu Sở đừng chọc tớ nữa – An Huyệt giật lấy điện thoại cô.
– An Huyệt đỏ mặt rồi kìa – cô vẫn chăm chọc.
An Huyệt giận dỗi quay sang hướng khác, cô bật cười rồi nói:
– Thôi không chọc cậu nữa, cậu xuống dưới chuẩn bị nấu ăn đi tớ dọn đồ rồi xuống phụ cậu –
An Huyệt vẫn không nhìn cô mà đi xuống lầu, cô phì cười rồi dọn dẹp quà của anh vào tủ cất.
” Thẩm Hoắc Nam anh khiến tôi ngày càng si mê anh rồi đấy “