“Ai mà không sợ” Chu Uý Kì cười rút côn thịt ra lại cắm vào lần nữa, thậm chí giơ tay ôm đôi chân thon dài của Lãnh Tiêu kẹp vào eo mình, sau đó vừa cắm rút vừa cười nói: “Nhưng trước khi chết nếu như có thể hảo hảo thao đại thiếu gia một trận, cho dù là chết cũng đáng.”
“Tìm chết!” Ánh mắt Lãnh Tiêu lạnh lùng, nhưng giây tiếp theo cả người đã run rẩy, súng lục vẫn đỉnh ở trên lồng ngực Chu Uý Kì như cũ, theo Chu Uý Kì từng chút cắm rút bị đụng đến lùi về sau lại đỉnh lên trên, nhưng lặp lại nhiều lần như thế Lãnh Tiêu vẫn không bóp cò súng, bản thân Lãnh Tiêu cũng không biết tại sao mình lại không bóp cò.
“Hô a~” Lãnh Tiêu cắn chặt răng, anh ta phát hiện cơ thể mình đang dần mất khống chế, đây là trước nay chưa từng có, điều này đối với một ông chủ hắc đạo mà nói là cảm giác chí mạng, nhất định phải diệt trừ, nhưng cảm giác sung sướng của cơ thể đang dần mãnh liệt lên khiến tay của anh ta mất đi kiểm soát, anh ta không chỉ không bóp cò bắn chết người đàn ông trên người anh ta, thậm chí còn từng chút từng chút không cầm lòng được rơi vào trống rỗng, khoái cảm ngập đầu càng ngày càng cường liệt.
“Muốn kêu thì kêu ra tiếng đi.” Chu Uý Kì khích lệ.
“A~” Lãnh Tiêu vẫn cắn chặt riêng, nhưng cơ thể lại vì mỗi va chạm của Chu Uý Kì mà không ngừng lùi về sau, rất nhanh đầu của anh đã đến đầu giường, hai chân cũng dưới tình huống không kìm lòng được gắt gao kẹp lấy vòng eo của Chu Uý Kì: “Hô~” từng trận khoái cảm giống như dòng điện truyền ra, Lãnh Tiêu bất giác cuộn tròn ngón chân, hai chân gầy bóng loáng theo va chạm mãnh liệt của Chu Uý Kì mà tuỳ ý đong đưa, hoàn toàn thoát khỏi kiểm soát của chủ nhân.
“Đại thiếu gia sướng không?” Chu Uý Kì vừa điên cuồng thao vừa khẽ cười hỏi, hai mắt Lãnh Tiêu hơi nhắm, vẻ ngoài ôn nhuận ban đầu không thấy nữa, bị một tầng hồng nhạt nhiễm đến vô cùng mê người ngon miệng, mà đáy mắt tối tăm của anh ta cũng bị một tầng hơi nước bao trùm, cắn chặt môi là phòng thủ cuối cùng của anh ta, cả người Lãnh Tiêu đều toát ra một loại mị hoặc.
Không lấy được câu trả lời Chu Uý Kì cũng không để ý, dù sao phản ứng của anh ta đã đủ nói rõ tất cả. Chu Uý Kì vừa cắm rút hai tay vừa nâng chân của Lãnh Tiêu lên gác ở trên vai mình, tuỳ tay kéo một cái đầu gối nhét đến dưới eo Lãnh Tiêu, mông Lãnh Tiêu lập tức bị nâng cao lên không ít, tư thế này của Chu Uý Kì vừa hay có thể đụng phải mông của Lãnh Tiêu, côn thịt vừa thô vừa dài cắm thẳng vào, khiến cơ thể Lãnh Tiêu không ngừng lùi về sau.
“A~a ưm…” Lãnh Tiêu vẫn đang nhẫn nhịn, nhưng tay nắm sau lại không biết từ lúc nào không ấn ở trên lồng ngực Chu Uý Kì nữa, mà đặt ở bên khăn trải giường.
“Ưm~a!” Cảm giác bị côn thịt căng ra rõ ràng lại cường liệt, anh ta thậm chí có thể cảm giác rõ ràng côn thịt va chạm trong tràng đạo thô tráng như nào, quy đầu nóng rực từng chút từng chút căng mở vách thịt, mà vách thịt không tự chủ được bao chặt nó, tuỳ theo ma sát của nó sinh ra một cảm giác tê dại khiến linh hồn run rẩy, từng đợt khoái cảm không ngừng kích thích thần kinh của Lãnh Tiêu, cũng kích thích cơ thể của anh ta không chịu kiểm soát trầm luân vào trong đó.
“Xuy” một tiếng, côn thịt bị rút ra hoàn toàn, ngay lúc đó Lãnh Tiêu lại sinh ra một cảm giác hư không khó hiểu, loại cảm giác vừa ngứa vừa khát vọng được đâm xuyên của hậu huyệt khiến Lãnh Tiêu thất thần, cũng khiến anh ta tự nhiên sợ hãi.
Anh ta không nên có cảm giác như vậy, điều này quá nguy hiểm, loại cảm giác này sẽ khiến anh ta rơi vào chỗ chết. Nhưng lý trí lại bị khoái cảm nhấn chìm, mỗi một lần vừa mới tụ vào lại bị Chu Uý Kì đâm tản ra, do đó cơ thể trầm luân vào lần nữa.
“Đại thiếu gia biết lúc tiểu thiếu gia bị tôi thao là dáng vẻ gì sao?” Chu Uý Kì vừa cắm rút điên cuồng vừa khom lưng nói với Lãnh Tiêu: “Cậu ấy rất hưởng thụ nha.”
“Tôi hung hăng thao cậu ấy, thao rất mạnh, thao từng chút từng chút, tôi nhìn cậu ấy vô lực giãy giụa ở dưới người tôi, vừa giãy giụa vừa hưởng thụ.”
“Hô a…câm mồm a…cho tôi…a ưm…câm mồm.” Lãnh Tiêu rõ ràng cũng nhận ra cơ thể mình đã mất kiểm soát.