– Nè, cô đừng có chạy nhanh như thế! Chu Hằng gọi Hàn Diệc Dao, đến bây giờ hắn còn không biết nữ nhân này tên gì, chỉ biết là họ Hàn, hơn nữa còn là nàng nói chuyện với người khác mới nghe được!
Hàn Diệc Dao không có ấn tượng tốt gì với một người một lừa này, nếu không phải có Đồng Tâm Kết, khẳng định nàng sẽ tránh thật xa! Tuy rằng hiện tại chỉ có thể đi xa trăm trượng, nhưng làm sao lại nghe lời Chu Hằng, đợi cho chấn động giảm bớt, nàng tiếp tụ đi xuống dưới.
– Chu tiểu tử, xem ra phu cương của ngươi không phấn chấn lắm đó! Con lừa đen lắc lắc đầu nói.
– Nữ nhân này! Chu Hằng cắn răng, ý muốn đánh một trận lên mông nhỏ của đối phương càng thêm tuôn trào.
Hắn cũng tăng tốc nhanh hơn, chỗ quỷ quái này có nguy hiểm không rõ ràng, hắn phải chuẩn bị đối phó tình huống ác liệt nhất.
Ầm!
Ở sâu trong lòng đất xẹt qua một tia sáng chói mắt, một quả cầu lửa bùng cháy mạnh mẽ vọt lên từ trong lòng đất, tựa như đốm lửa xẹt qua không gian tối đen, lao lên trên tầng nước hồ.
Đó là một tảng đá cháy bỏng![CHARGE=3] – A! Không may, tảng đá lớn kia không có mắt, góc độ phun lên không thẳng, mà nghiêng xéo, trong ánh lửa chói mắt, ầm ầm đụng vào vách hố.
Trong tiếng nổ, tảng đá này lại văng sang mặt hố bên kia, lại nghiêng góc bắn lên trên, bùm ầm ầm, bắn qua lại bảy lần liên tiếp, cuối cùng bùm một cái đi vào trong tầng nước hồ.
Có bốn người không tránh né kịp, bị tảng đá nóng cháy đánh trúng, nháy mắt hóa thành tro bụi, hoàn toàn tiêu vong!
Chỗ này thật là nguy hiểm!
Trong lòng mọi người nghiêm lại, nhưng chỉ có võ giả Sơ Phân Cảnh nhỏ bé chết đi, còn chủ lực nơi này phải là cường giả Ích Địa, Khai Thiên thậm chí là Sơn Hà Cảnh, tự nhiên không để trong lòng, tiếp tục tiến tới.
Địa tâm chỗ này hoạt động rất sôi nổi, chấn động đến mười mấy phút sau mới ngừng lại, tổng cộng bắn ra 7 tảng đá lớn, giết gần 20 người, đúng là thảm thiết.
Ngay cả pháp khí tuyệt thế còn chưa thấy ở đâu nữa!
Sau khi chấn động ngừng lại, mọi người tăng tốc hành động, tiến sâu vào trong địa tâm.
Kỳ thật, địa tâm ở bao xa, nhiệt độ cực nóng trong đó có thể đốt chết cháy cường giả Linh Hải Cảnh, chỉ có lão tổ Kết Thai Cảnh trong cơ thể kết thành Thần chích mới có tư cách đi vào, nhưng cũng chỉ đi vào, tiến sâu cỡ nào thì không ai biết!
—- Có lão tổ Kết Thai Cảnh nào ăn no rửng mỡ đi làm chuyện đó?
Chỗ này cùng lắm chỉ có thể coi là một đường hỏa mạch mà thôi, cho nên mọi người mới có thể xông vào, nếu thật tiến thẳng địa tâm, bọn họ gộp lại hết cũng không thấm vào đâu!
Vù! Vù! Vù!
Không ngừng tiến xuống, phong nhận nơi này cũng trở nên càng thêm cuồng bạo, vách đá có những phong nhãn, phong nhận phát ra từ trong đó.
– A…. Trong tiếng hét thảm, không ngừng có tay người bị phong nhận chặt đứt, máu phun ra, nháy mắt lập tức khô cứng, trong đau đớn, người bị thương tự nhiên không dám bám vào vách đá, bay vụt lên phía trên.
Như vậy còn có thể giữ được một mạng, nhưng có một số càng xui xẻo hơn, trực tiếp bị bị phong nhận chém mất đầu, rạch ngang bụng, vậy trực tiếp nộp mạng!
Ngày càng nguy hiểm!
– Hừ! Hàn Diệc Dao đằng trước chợt khựng lại, tay phải vung lên, đánh ra mấy đạo kình khí, hóa giải kình khí đột nhiên bắn ra từ phong nhãn. Phong nhãn nơi này không phải lúc nào cũng phát ra phong nhận, nhưng không có quy luật, ngừng một lúc đánh một lúc, làm người ta khó lòng phòng bị.
Vù vù vù, một đợt chưa ngừng lại nổi lên đợt tiếp, nàng vừa hóa giải mấy đạo đạo phong nhận, góc bên trái lại bắn ra 13 đạo phong nhận, đánh thẳng về phía nàng.
Tu vi Hàn Diệc Dao là Sơn Hà Cảnh, đương nhiên không sợ, lai vung tay phải lên, kình lực tuôn ra.
Kình lực kinh khủng sôi trào, vách đá nàng bám vào lại không chịu nổi, bỗng nhiên vỡ ra! Sức nổi nơi này mạnh cỡ nào, Hàn Diệc Dao không kịp phản ứng, cả người liền bay vụt lên.
Ầm!
Ngay lúc này, hang động lại rung chuyển mạnh, một đoàn lửa sáng trồi lên từ địa tâm, khủng bố đánh tới!
Đó cũng là một tảng đá nóng cháy, hơn nữa còn to hơn những tảng đá trước gộp lại, đã lớn gần 1/4 hố sâu này!
Tảng đá lớn đánh thẳng về phía Hàn Diệc Dao!
Đáng chết!
Chu Hằng gầm lên, không chút nghĩ ngợi tứ chi đẩy mạnh, cả người hóa thành con thoi bắn vụt về phía Hàn Diệc Dao. Hắn đạp vách đá bắn lên, tốc độ tự nhiên vượt qua Hàn Diệc Dao, chỉ nháy mắt đã đuổi kịp.
Còn lúc này, tảng đá cháy bỏng đã ầm ầm đánh tới.
— Tốc độ của nó càng nhanh hơn.
Biện pháp giải quyết tốt nhất là cùng Hàn Diệc Dao trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhưng muốn Hàn Diệc Dao tín nhiệm hoàn toàn vào hắn, ngẫm lại đó là chuyện không thể, mặc kệ hắn nói rách cả miệng cũng không được, huống chi là trong nháy mắt sống chết này?
Nếu nói đánh nàng ngất xỉu, một chút thời gian này hoàn toàn không đủ!
Đáng chết! Nữ nhân ngốc kia!
Chu Hằng quát lớn, lập tức ôm lấy Hàn Diệc Dao.
– Ngươi làm gì… Hàn Diệc Dao hô to, tên sắc lang này bây giờ còn muốn sàm sỡ nàng? Nàng biết Chu Hằng không thể không lao tới, bởi vì hai người rời xa trăm trượng, đều chết; có một người chết, người còn lại cũng phải chết!
Chu Hằng cứu nàng, kỳ thật cũng là cứu mình!
Đối với chuyện này nàng đương nhiên sẽ không cảm kích, ngược lại tính toán nhỏ nhặt Chu Hằng “động tay động chân”.
– Câm miệng! Chu Hằng quát lớn: – Cô muốn chết hả!
Giữa khoảng không không có chỗ tránh né, tuy rằng Hàn Diệc Dao chống cự một chút, nhưng cận chiến sát người thì làm sao có thể chống chọi được với Chu Hằng sánh ngang pháp khí Sơn Hà Cảnh, lập tức bị hắn ôm cứng ngắc.
Lúc trước bị Chu Hằng ôm qua một lần, nhưng loại chuyện này làm sao mà quen được.
Trong lúc Hàn Diệc Dao xấu hổ, tảng đá cháy bỏng bay vụt tới, đường kính chừng hai ba dặm, ngọn lửa bùng lên phải cao trăm trượng, ngọn lửa ở trong cùng lại có màu trắng!
Không cần nghĩ tới vấn đề của Chu Hằng, đừng nói tảng đá lớn kia đánh vào, chỉ riêng ngọn lửa màu trắng kia cũng có thể đốt bọn họ thành tro tàn!
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 219: Địa tâm hỏa thạch