Đây là một sự ăn ý ngầm, vì là giữ chân lẫn nhau không có thực lực tuyệt đối để áp chế nên sẽ không khai chiến, vì họ biết dù chiến thì cả hai bên đều sẽ chịu thiệt, không phân thắng bại.
“Thiếu chủ, chiến đi! Là Huyết tộc phá vỡ thế cân bằng trước”, ông lão áo xám lại lên tiếng.
“Với sức chiến đấu của hắn có thể giết được Huyết Linh Lão Tổ từ lâu, nhưng lại để cho ông ta trốn được vào đại quân Huyết tộc, ngươi đã từng nghĩ đến lý do chưa?”, Tiêu Thần hờ hững cất lời.
“Thứ cho mạt tướng ngu xuẩn, không nhìn ra”.
“Hắn đang lột xác”, hai mắt Tiêu Thần sáng như đuốc: “Hắn cũng biết đại quân Huyết tộc sẽ đến, nói cách khác hắn đang chờ chúng đến, hắn cần trận tàn sát này để hoàn thành lột xác”.
“Nhưng như vậy quá mạo hiểm”, tim ông lão áo xám đập loạn xạ: “Đại quân Huyết tộc có hàng trăm nghìn tu sĩ, nếu không cẩn thận, Diệp Thành sẽ phải vùi mình trong đó”.
“Ba năm trước hắn làm được thì ba năm sau hắn cũng có thể làm được”, giọng Tiêu Thần đều đều: “Hắn bước đi con đường của hoàng đế, cửu hoàng của Đại Sở có ai không bước ra từ con đường trải bằng máu và xương”.
“Nhắm chuẩn hư thiên sát trận vào hắn, giết cho ta”, Tiêu Thần vừa dứt lời, trong đại quân Huyết tộc vang lên tiếng quát lớn.
Ù! Ù! Ù!
Ngay lập tức, chín phương trời nổ ẩm, chín hư thiên sát trận, chín trăm tuyệt sát pháp trận đồng thời thức tỉnh, bộc phát sức mạnh huỷ diệt thế giới, một đòn này nếu như đánh ra đủ để giết chết một hoàng đế.
Nhưng dù uy lực của hư thiên sát trận và tuyệt sát pháp trận rất mạnh, nhưng tiền đề là phải đánh trúng đã.
Diệp Thành tiến ra một bước, Thúc Địa Thành Thốn thoáng chốc sát phạt vào trong đại quân Huyết tộc, vung kiếm chém văng cả nhóm, sau đó hắn lại biến mất, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở vị trí cách đó mấy nghìn trượng, vung