Trước khi vẫn không hiểu ý nghĩa của Chủ Tể Phù Ấn, lúc này nghe được Tiểu Linh giới thiệu, trong nội tâm của hắn xuất hiện suy nghĩ khác.
Mục đích của Chủ Tể Phù Ấn cũng không phải trợ giúp người khác lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo, nó giống như thiên phú chi khí, từ đó giúp người khác có được lực lượng ba ngàn đại đạo trong thời gian ngắn.
Đã như vầy… Hắn rót ba ngàn thiên phú chi khí mượt mà tạo thành vòng tròn, như vậy có thể tạo thành hiệu quả giống như thế hay không?
Bất kể nói thế nào, tất cả đan điền của hắn cũng đạt tới hình thái thứ ba, bàn về thiên phú chi khí còn mạnh hơn năng lực do Chủ Tể Phù Ấn mang đến không ít.
Trước kia trải qua sử dụng, hắn sớm đã biết rõ, tuy Chủ Tể Phù Ấn có thể giúp người ta có được năng lực khống chế ba ngàn đại đạo trong thời gian ngắn nhưng tối đa chỉ có được năng lực cùng loại như đan điền hình thái thứ nhất mà thôi.
Chính bởi vì như thế, sử dụng Chủ Tể Phù Ấn đạt được thiên phú còn kém xa bản thân lĩnh ngộ.
Giống như người thi triển Chủ Tể Phù Ấn có được thâu thiên đại đạo như Cửu Triêu và hắn, khi ăn cắp người khác đã có thể làm người ta không phát hiện ra.
Chủ Tể Phù Ấn có thể cho người ta năng lực sử dụng ba ngàn đại đạo trong thời gian ngắn, nhưng loại năng lực này cũng chỉ là cách vận dụng nông cạn nhất, bằng không chẳng phải cũng biến thành cháu tể? Thiên hạ vô địch?
– Ha ha, ta hiểu rồi!
Nghĩ thông suốt những việc này, đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng, tiếng cười vang lên rất to, ba ngàn đan điền trong người vận chuyển, ba ngàn loại thiên phú đặc thù chi khí lập tức xoay quanh và tạo thành vòng tròn.
Vì cân đối hắn sử dụng thiên phú chi khí đều là hình thái thứ ba, mặc dù đan điền hình thái thứ năm, vì cân đối cũng chỉ có thể duy trì hình thái thứ ba.
Ầm ầm!
Vào lúc đang thí nghiệm, Thiên Huyền điện lắc lư lần nữa.
Tên tê…
Rốt cuộc cấm chế bên ngoài không thể kiên trì và nổ tung.
Xem ra Phá Thần Chu còn đáng sợ hơn Tiểu Linh phỏng đoán, hiện tại mới hơn mười giây đã phá vỡ cấm chế..
– Hắc hắc, tiểu tử, ta xem ngươi trốn đi nơi nào…
Xé rách phong ấn, Phá Thần Chu xông thẳng tới trước, trong chớp mắt bảy đại cao thủ bay ra và vây quanh Nhiếp Vân vào trong tâm, đồng thời cất tiếng cười to.
Phong ấn bị xé nát, tương đương đánh tan lá bài tẩy cuối cùng của đối phương, cho dù thực lực của hắn mạnh hơn nữa thì có chạy đằng trời.
Không quan tâm đám người lao tới, Nhiếp Vân lẳng lặng đứng tại chỗ cảm ứng ba ngàn thiên phú chi khí vờn quanh người của mình..
Hô!
Ba ngàn thiên phú chi khí dung hợp với thân thể, chỉ trong nháy mắt thân thể hắn bắn ra khí thế cường đại giống như thiêu đốt Chúa Tể Phù Ấn.
Khí thế này vừa xuất hiện đã bị khống chế hoàn òoàn và dung nhập vào trong cơ thể.
Chủ Tể Phù Ấn khắc ba ngàn đại đạo thành vòng tròn nhưng không khống chế nổi nên lực lượng tán dật ra ngoài, thiên phú chi khí do bản thân hình thành, muốn khống chế thế nào cũng chỉ bằng một ý niệm mà thôi.
– Tiểu tử, mau lấy tất cả bảo bối ra cống hiến cho chúng ta, ta có thể cân nhắc cho ngươi sống lâu thêm một phút.
Không có chú ý tới hắn biến hóa, Phục Giang vương tử thấy hắn đứng tại chỗ không bỏ chạy, mặt hắn mang theo vặn vẹo dữ tợn.
– Tiểu tử, vừa rồi xảy ra chuyện gì, tiểu tử ngươi mang đào tẩu kia đi nơi nào?
Tô Lâm tiến lên một bước.
Trong mắt bọn họ xem ra, Nhiếp Vân đã thành cá trong chậu cho nên không nóng nảy giết hắn.
Dù sao bọn họ còn chưa biết rất nhiều chuyện, tại sao tiểu tử này lại xuất hiện tại đây? Hơn nữa kim quang chấn vỡ Phù Hư Đam Sơn là cái gì?
– Lỗ tai của ngươi bị điếc sao? Hỏi ngươi chẳng lẽ không nghe thấy?
Thấy Nhiếp Vân vẫn không nhúc nhích và đứng nguyên tại chỗ, dường như không nghe thấy lời bọn họ nói, sắc mặt Trương Lân trầm xuống, hắn lên tiếng rống to, hắn cầm thanh kiếm đâm thẳng về phía trước, chỉ trong nháy mắt đã đâm tới trước ngực Nhiếp Vân.