Lúc này cả thiên địa run rẩy, một đạo lực lượng hủy diệt thế giới dùng Phá Thần Chu và gian phòng làm trung tâm truyền ra khắp bốn phía, mặt đất và vách tường tróc ra từng chút, Nhiếp Vân ẩn nấp dưới mật đất cũng chấn động hai cái, ngực khó chịu, suýt nữa hiển lộ thân thể.
Hỗn độn ngôn tường bị lực lượng cuồng bạo oanh kích, kiểu chữ phía trên không ngừng lắc lư, xuất hiện một vết rạn rất nhỏ.
– Tiếp tục!
Nhìn thấy hỗn độn ngôn tường xuất hiện vết rách, đám người Tô Lâm cũng vui vẻ, Phá Thần Chu tăng thêm tốc độ sau đó tiếp tục xông tới.
Mang theo uy thế hỗn độn thần binh đỉnh phong và lực lượng bảy cường giả cấp bậc Tông Chủ oanh kích, rất tốt hỗn độn ngôn tường không kiên trì nổi và bị xé rách, xuất hiện một khe hở cực lớn.
– Đi vào!
Phá Thần Chu xông vào trong khe hở, bảy đạo nhân ảnh xuất hiện, Thích Huân vươn tay thu Phá Thần Chu vào trong tay và dung nhập vào trong cơ thể.
Xì xì xì xì…
Sách vở không ngừng chấn động, chúng không ngừng chạy ra bên ngoài.
Những sách này không phải là chú văn của cường giả, chỉ là một ít cổ hỗn độn ngữ, bởi vì không có gia nhập dấu vết tinh thần của cường giả, sẽ không giống thư khố Quy Khư Hải đều hình thành sách yêu, cho dù như vậy cũng ẩn chứa uy lực cường đại, cũng gióng như một ít binh khí và có linh tính.
– Mọi người cùng nhau ra tay!
Tô Lâm ra tay, tiên lực hội tụ thành tấm lưỡi đánh cớ đầy trời, từ trên không trung ập xuống.
Lúc này không cần hắn la lớn, mọi người cũng biết nên làm như thế nào, đều cầm thủ đoạn của bản thân ra, trong lúc nhất thời cả đại bị khí lưu hỗn độn bao phủ, hơn mười bản sách vỡ bị lực lượng lôi kéo và liều mạng giãy dụa, không cách nào đào tẩu.
– Lưu lại!
Tiếng rống lớn vang lên, bảy người liên hợp hình thành lực lượng hội tụ thành bàn tay thu sách vở vào trong trong và lôi kéo.
Ô ô ô!
Rất nhiều sách vở cũng cảm nhận được nguy hiểm, chúng phát ra âm thanh lật sách xoạt xoạt, lúc này không có trốn mà lui lại chồng lên nhau.
Chồng chất với nhau giống như dung hợp, bộc phát ra lực lượng khác với bình thường, sách vở phát huy ra lực lượng vượt xa lúc trước.
Bành!
Liên hợp hình thành chồng sách và xông thẳng về phía trước, hơn nữa đụng mạnh vào bàn tay.
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
Sắc mặt bảy người đỏ lên, lui về phía sau và phun máu tươi.
Bảy người liên thủ cho dù cường giả tông chủ đỉnh phong cũng phải nhượng bộ lui binh, mười quyển sách lại có thể làm bọn họ thổ huyết, sắc mặt đám người Tô Lâm khó coi.
– Đó cũng không phải mười quyển sách, mà là một quyển sách không biết nguyên nhân gì đã có linh, chính bởi vì như thế mới không thể biến thành hình người, nó đã có ý thức của mình nhưng hiện tại đã có linh tính, một khi thời gian chúng dung hợp dài hơn tất nhiên trở thành một tồn tại cường đại chúng ta khó có thể ngăn cản!
Phải mau chóng diệt sạch linh tính này.
Kiến thức của Phục Giang vương tử rộng rãi và gào thét.
– Một quyển sách có linh không rõ nguyên nhân vì sao.
Mọi người vốn sững sờ, lập tức hoảng sợ.
Hắn nói không sai, nếu như quyển sách này không xa rời nhau tất nhiên đã hình thành ý thức của mình, thuế biến thành hình người, cũng giống như thư hoàng trong Quy Khư Hải, thậm chí có thể chạy ra khỏi nơi đây.
Lúc này dung hợp lần nữa, tất cả linh tính điệp gia với nhau và hình thành linh tính không bị phai mờ, lúc này chúng có được ý thức của mình, đến lúc đó cho dù bảy người bọn họ liên thủ, ai thắng ai thua cũng chưa biết.
– Lên thuyền!
Sau khi hiểu ra điểm này, đám người Tô Lâm đang nghĩ ngợi dùng biện pháp gì hủy
diệt linh tính của quyển sách, chợt nghe sau lưng có tiếng la lớn, lập tức nhìn thấy Phá Thần Chu xuất hiện trên không trung lần nữa, Thích Huân đang muốn bảo mọi người đi vào.