Mắt Vũ Tử Dịch đã đỏ lên như máu, mặt mày dữ tợn, quát to: “Đây là do các người ép tôi, vậy để tôi giết sạch các người rồi mới đi!”
Dứt lời, chân anh ta lập tức di chuyển, phóng thẳng về phía vị cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.
Dĩ nhiên Vũ Tử Dịch cũng biết, trạng thái này của mình không thể duy trì được lâu, phải đánh trọng thương đám người này với tốc độ nhanh nhất có thể, như thế anh ta mới có cơ hội rời khỏi nơi này.
“Giết”
Một giây tiếp theo, anh ta đã vọt tới trước mặt cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia, tung một cước cực.
nhanh.
“Uychl”
Một tiếng động trầm trầm vang lên, Vũ Tử Dịch đã đá trúng ngực vị cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, đối phương thậm chí còn chưa kịp đỡ đòn, thân thể đã bị đá bay ra ngoài như diều đứt dây.
Vậy là, trong bốn cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đã có ba người mạnh nhất bị trọng thương, không còn sức chiến đấu nữa.
Người còn sót lại chỉ là một cao thủ có thực lực yếu nhất, Thần Cảnh trung kỳ.
“Cậu trốn không thoát đâu, tôi khuyên cậu tốt nhất nên đứng yên chịu trói đi!”
Vị cao thủ Thần Cảnh trung kỳ kia nghiến răng nói.
“Đồ không biết tự lượng sức mình!”
Vũ Tử Dịch đằng đằng sát khí, chân thoáng di động, thân thể lại vọt lên, chớp mắt tiếp sau đó, anh ta đã xuất hiện trước mặt đối thủ, vung tay đánh ra một chưởng.
Vị cao thủ sau cùng của Hoàng tộc bị đánh hộc máu, bay ngược ra sau.
Cho tới lúc này, bốn cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đều đã bị trọng thương, không còn ai có năng lực tiếp tục chiến đấu.
Nhưng ngay khi Vũ Tử Dịch định xuống tay giết hại bọn họ, xa xa lại có một đám cao thủ khác của Hoàng tộc đuổi tới.
Vũ Tử Dịch đã bị dồn vào đường cùng, sau lưng là con sông Thượng Lương chảy xiết, trước mặt là một đám cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc, bản thân anh ta lại vừa sử dụng bí thuật của Hoàng tộc họ Vũ để cưỡng chế tăng cao thực lực, đánh bị thương bốn cao thủ Thần Cảnh khác, mà giờ đây, hiệu quả của bí thuật đang dần biến mất.