Đối với thực lực của ba người Hàn Phong đã có đánh giá sơ bộ, chẳng qua hắn còn chưa biết mục đích của ba người trước mặt này là gì.
– Có chuyện gì ?
Hàn Phong thu hồi ánh mắt quan sát, nhẹ nhàng hỏi.
Trong lúc Hàn Phong quan sát ba người thì ngược lại họ cũng đem ánh mắt đặt lên người Hàn Phong. Nhất là cô gái kia, đôi mắt to tròn ngạc nhiên nhìn Hàn Phong. Lúc này nghe thấy Hàn Phong hỏi mới xấu hổ trả lời:
– Là như thế này, ngươi xem xung quanh cũng đã hết bàn rồi mà bọn ta thấy chỗ này chỉ có một mình ngươi ngồi cho nên bọn ta muốn xin ngồi nhờ …
Thấy thiếu nữ có chút xấu hổ Hàn Phong chợt nhìn quanh bốn phía liền phát hiện ra không biết từ lúc nào xung quanh đã chật kín người ngồi.
Ngẫm lại Hàn Phong cũng không khó khăn:
– Đã như vậy các ngươi cứ tự nhiên ngồi, vốn dĩ chỗ này là làm cho người ta ngồi mà.
Nghe thấy Hàn Phong đồng ý, thiếu nữ nhất thời mừng rỡ rối rít tạ ơn rồi quay lại gật đầu với hai thiếu niên ý bảo cùng nhau ngồi xuống.
Tuy bên cạnh có thêm ba người xa lạ nhưng Hàn Phong cũng không hề để ý vẫn lẳng lặng ngồi yên ngắm cảnh như lúc trước.
Ba người thấy Hàn Phong không hề phản ứng lại việc có người lạ ngồi cùng nên cũng rất ngạc nhiên. Tuy vậy bọn họ cũng không nói gì với hắn mà chỉ trao đổi chuyện của bản thân.
Bất quá, một lúc sau đề tài nói chuyện của bọn họ lại chuyển sang phía Hàn Phong.
– Xin chào, ta là Tiết Nặc, bên cạnh là Hàn Nhạc và Lâm Vị, không biết ngươi tên là gì ?
Nghe vậy Hàn Phong quay đầu liếc mắt nhìn ba người, suy tư một chút rồi nói:
– Ta là Hàn Phong.
– Trùng hợp thật, ngươi cũng họ Hàn sao ?
Thiếu niên tên Hàn Nhạc nghe thấy vậy liền thốt lên đầy kinh ngạc.
Tiết Nặc nghe Hàn Nhạc nói vậy nhịn không được lườm hắn một cái lập tức nói :
– Trên đời này cũng không phải chỉ có người Hàn gia mới có thể họ Hàn, có gì mà ngạc nhiên ?
Hàn gia?
Hàn Phong nghe thấy Tiết Nặc nói vậy không khỏi ngẩn ra.
Lập tức nghĩ đến tên ba người Tiết Nặc Lâm Vị cùng với Hàn Nhạc. Chẳng lẽ ba người là tam đại thế gia ở đế đô ? Trong lòng Hàn Phong rất nhanh liền xuất hiện ý nghĩ như vậy.
Chẳng qua Hàn Nhạc trước mắt này hắn chưa từng có ấn tượng gì. Bất quá kiếp trước Hàn Phong cũng chỉ là một tiểu nhân vật. Trong Hàn gia cũng có rất nhiều người hắn chưa gặp mặt bao giờ. Nếu như tên thiếu niên trước mặt này đúng là người Hàn gia thì việc hắn chưa gặp qua cũng không phải là điều quá ngạc nhiên.
– Được rồi, ngươi chuẩn bị đi đâu ?
Tiết Nặc mỉm cười ngữ khí hồn nhiên hỏi thăm.
Có lẽ là cảm thụ ngữ khí hồn nhiên của Tiết Nặc, Hàn Phong ngẫm lại cảm thấy cũng không có gì phải giấu diễm lập tức trả lởi :
– Đi đế đô tham quan một chút.
– Ngươi cũng đi đế đô sao ? Cũng vừa vặn bọn ta vừa hoàn thành xong lịch lãm mà gia tộc giao phó cũng đang quay về đế đô, không bằng ngươi kết bạn đi cùng chúng ta ?
Tiết Nặc cười đề nghị.
Hàn Nhạc ở một bên nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra sau đó cuống quít nói:
– Tiết Nặc, người này chúng ta còn chưa biết rõ, làm sao mà ngươi có thể tùy tiện rủ hắn đi cùng chúng ta ?
Tuy Lâm Vị không nói gì nhưng biểu tình trên mặt cũng thể hiện là không đồng ý để Hàn Phong đi cùng.
Nhưng thật ra Tiết Nặc hồn nhiên vô tình nói:
– Người ta có hảo tâm mời chúng ta ngồi cùng khẳng định không phải là người xấu, hơn nữa muốn đến đế đô cần mất một tháng nữa, nhiều người càng vui.
– Chỗ này vốn dĩ không phải là làm ra để mình hắn ngồi, Nặc Nặc ngươi cũng dễ tin quá đó.
Hàn Nhạc như cũ có chút bất mãn nói.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 218: Vô tình gặp được