Hứa Minh Dương: “……”
Bạch Vân Hi gần đây giết không ít người, chọc giận rất nhiều tu giả ngoại vực, hiện tại biết được hắn muốn cùng Giang Bạch Hạc quyết đấu, rất nhiều tu giả đều tìm tới xem náo nhiệt.
“Giang Bạch Hạc cuối cùng cũng ra tay, tiểu kiểm kia gặp xui xẻo rồi!”
“Đúng thế! Hai dân bản xứ Đông Đại Lục cũng kiêu ngạo như vậy, ta thấy ngày lành của bọn họ sắp tàn rồi!”
“Bốn huynh đệ Dung Thiên Cung thật sự chết trong tay hai tên kia sao, tin vịt đi.”
(dreamhouse2255)
“Nghe nói là đã chết, bốn huynh đệ kia không phải đèn cạn dầu gì, nếu bọn bọn họ vẫn sống, không có đạo lý nghe được tin đồn bất lợi còn không chịu ra mặt a!”
……
“Tiểu thư, ngươi xem mấy con rối kia……” Hỏa San San rụt cổ, lòng còn sợ hãi nói.
Hỏa Toàn Nhi không vui mắng: “Con rối thì con rối, có gì đặc biệt hơn người.”
“Tiểu thư, nếu không chúng ta đừng xem náo nhiệt này nữa, nếu Diệp Phàm lại thả con rối ra nổ loạn, vậy làm sao bây giờ?”
Hỏa Toàn Nhi nhàn nhạt nhìn Hỏa San San một cái: “Ngươi sợ cái gì, lần trước là ta không có chuẩn bị, cho nên mới lật thuyền trong mương, lần này ta đã chuẩn bị đầy đủ, sẽ không có vấn đề gì, nếu thấy tình huống không đúng, ta lại mang ngươi chạy, không để ngươi chết được.”
“Tiểu thư, nam nhân ngươi coi trọng đánh tay đôi với Giang Bạch Hạc, hắn cư nhiên dám đánh với Giang Bạch Hạc……”
“Đánh thì đánh!”
“Hắn cư nhiên dám đơn độc đả đấu với Giang Bạch Hạc.”
Hỏa Toàn Nhi hớn hở nói nói: “Cho nên hắn mới là nam nhân ta coi trọng a! Chậc chậc, có quyết đoán!”
“Nhưng mà, tiểu thư, người ta đã có chủ, hơn nữa, hắn còn là dân bản xứ Đông Đại Lục, ngươi không mang đi được.”
(dreamhouse2255)
Hỏa Toàn Nhi tiếc nuối than thở: “Ta khó khăn lắm mới để ý một người, vậy mà lại không có duyên phận!” Hỏa Toàn Nhi ban đầu cũng không biết Bạch Vân Hi là người Đông Đại Lục, cho nên mới tặng lệnh bài, sau này có tin tức, tuy rằng biết Bạch Vân Hi chỉ sợ sẽ không dùng nổi lệnh bài của nàng, nhưng cũng không đi thu hồi.
“Ngươi chính là người đã giết sư đệ ta?” Giang Bạch Hạc lạnh lùng nhìn Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Vân Hi nhàn nhạt nhìn Giang Bạch Hạc một cái, thanh thanh lãnh lãnh đáp: “Ta giết rất nhiều người, không biết kẻ nào là sư đệ ngươi, có lẽ có đi.”
Giang Bạch Hạc khóe miệng khẽ động, trong mắt tràn đầy sát khí.
Diệp Phàm cao hứng nói: “Lão bà nói thật khí phách!”
Ngao Tiểu No bất đắc dĩ lắc đầu: “Oan nghiệt, oan nghiệt a! Bạch Vân Hi lúc trước ôn tồn lễ độ cỡ nào, đi theo Diệp Phàm lâu rồi, hiện tại cũng trở thành ác ôn.”
Diệp Phàm: “……”
“Tốt a! Không ngờ Đông Đại Lục còn có nhân tài như vậy!” Giang Bạch Hạc cười lạnh một tiếng.
“Muốn đánh thì đánh, đừng có lảm nhảm nói nhiều như vậy.”
Giang Bạch Hạc bị chọc tức đến cười, Nam Đại Lục cũng không có mấy người dám nói như vậy với hắn, “Được, nếu ngươi đã muốn tìm chết, ta liền thành toàn cho ngươi!”
Một đạo kiếm quang sắc bén bổ về phía Bạch Vân Hi.
“Lên!”
Bạch Vân Hi triệu ra mười hai phi kiếm, hợp thành kiếm trận, thẳng tắp nghênh chiến.
Phi kiếm cùng phi kiếm đối đâm, cân sức ngang tài.
Hỏa Toàn Nhi rất có hứng thú vuốt cằm nói: “Cư nhiên có thể cùng một lúc khống chế nhiều phi kiếm như vậy, linh hồn lực của hắn không kém a!”
“Tiểu thư, phi kiếm kia phẩm chất không tồi!” Hỏa San San cũng gật đầu.
“Đúng vậy! Cũng không biết là luyện chế như thế nào.”
(dreamhouse2255)
Từng đạo huyết ảnh đỏ tươi bay ra, bao vây xung quanh Bạch Vân Hi.
“Luyện ngục lao tù, hiện tại mới bắt đầu, Giang Bạch Hạc cư nhiên dùng tới sát chiêu lợi hại như vậy!” Hỏa Toàn Nhi kinh ngạc nói.
Từng mảnh hoa tuyết rơi xuống, độ ấm xung quanh nháy mắt giảm mạnh.
“Kiếm ý hàn băng!” Hỏa Toàn Nhi cau mày lại: “Kiếm ý hóa hình, tên kia cư nhiên lĩnh ngộ kiếm ý tới tận cấp bậc này!”
Hỏa San San chớp chớp mắt: “Không phải mọi người đều nói trình độ tu chân ở Đông Đại Lục tương đối thấp, không dễ đào tạo ra nhân tài sao? Ra một đan sư Linh cấp còn chưa đủ, cư nhiên còn có một thiên tài kiếm thuật như vậy!”
Hỏa Toàn Nhi híp mắt: “Tư chất như vậy tới Nam Đại Lục cũng là một trong vạn người.”
“Sát!” Giang Bạch Hạc rống giận một tiếng, một đạo kiếm ý ngưng tụ thành huyết ảnh nhào về phía Bạch Vân Hi.
Kiếm ý đánh úp tới, Bạch Vân Hi phảng phất giống như đặt mình trong hải dương huyết sắc.
“Nứt!” Bạch Vân Hi triệu hồi phi kiếm, xé nát huyết ảnh thành từng mảnh nhỏ.
“Huyết hải vô biên!”
“Băng thiên tuyết địa!”
(dreamhouse2255)
Hỏa San San kinh ngạc nhìn Giang Bạch Hạc cùng Bạch Vân Hi: “Tiểu thư, Bạch Vân Hi cư nhiên không kém hơn Giang Bạch Hạc, hôm nay nếu Giang Bạch Hạc không bắt được Bạch Vân Hi, vậy sau này hắn liền thảm.”
Hỏa Toàn Nhi gật đầu, thầm nghĩ: Giang Bạch Hạc đến từ ma đạo Vạn Ma Tông, cạnh tranh trong tông môn kia thập phần kịch liệt, Giang Bạch Hạc là cao thủ Trúc Cơ số một số hai trong Vạn Ma Tông, nếu hắn bại bởi một tu giả Trúc Cơ ngoại vực, vậy mặt mũi của Vạn Ma Tông cũng mất sạch cùng hắn.
Giang Bạch Hạc cùng Bạch Vân Hi tranh đấu mấy trăm chiêu, đánh đến trời u đất ám.
Lâm Mạc kinh ngạc nhìn Bạch Vân Hi, chuyện Giang Bạch Hạc muốn đi tìm Diệp Phàm trả thù đã truyền đi khắp bí cảnh.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi một trước một sau đánh cho tu giả Nam Đại Lục mất hết mặt mũi.
Nghe được tin Giang Bạch Hạc muốn trả thù, tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi sắp gặp xui xẻo, sôi nổi chạy tới xem náo nhiệt, không ngờ lại nhìn tới cảnh tượng tranh đấu ngang sức ngang tài của Giang Bạch Hạc cùng Bạch Vân Hi.
Lâm Mạc híp mắt, thầm nghĩ: Nếu Giang Bạch Hạc không đánh thắng được Bạch Vân Hi, vậy liền tính là thua.
Giang Bạch Hạc đã là Trúc Cơ đỉnh, mà Bạch Vân Hi chỉ mới vừa tới Trúc Cơ hậu kỳ, cho nên Bạch Vân Hi hiện tại có thể xem như là vượt cấp khiêu chiến.
“Tu vi của Bạch đạo hữu tiến bộ nhanh thật!” La Điệp Y nhịn không được cảm thán.
(dreamhouse2255)
“Đại khái là công lao của linh tuyền Thiên cấp đi.” Thương Vân nói.
“Cũng phải, linh tuyền Thiên cấp khẳng định là có tác dụng không tầm thường.”
……
“A! Tên kia muốn chơi xấu!” Diệp Phàm hô lên.
Hứa Minh Dương nhíu mày, thấy Giang Bạch Hạc tung ra một lá phù, Bạch Vân Hi không cam lòng yếu thế cũng tung ra một đống phù chú.
“Phù chú của tên kia không tồi!” Diệp Phàm nói.
Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy, Vạn Ma Tông có một vị phù sư Thiên cấp, cực kỳ lợi hại.”
“Thiên cấp a!” Diệp Phàm nhướng mày: “Một ngày nào đó, ta cũng sẽ là Thiên cấp.”
“Tên kia chơi xấu, ta cũng muốn chơi xấu!” Diệp Phàm tung ra năm con rối, chỉ huy đánh về phía Giang Bạch Hạc.
Giang Bạch Hạc tức giận nhìn Diệp Phàm: “Diệp Phàm, đây là tranh đấu giữa ta cùng Bạch Vân Hi, ngươi muốn làm cái gì?”
“Ngươi bắt nạt lão bà của ta, ta muốn đánh chết ngươi!” Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi đáp.
Giang Bạch Hạc: “Diệp Phàm, ngươi có biết quy củ khi tranh đấu……”
Diệp Phàm hùng hồn đáp: “Ta cùng lão bà tình cảm tốt, như hai mà một, cẩu độc thân như ngươi không hiểu được!”
Giang Bạch Hạc không hiểu cẩu độc thân là cái gì, nhưng cũng đoán ra được nó chẳng phải là lời hay ý đẹp.
(dreamhouse2255)
……….