Diệp Thành vô thức giơ tay lên, hắn nhìn khí huyết đang quẩn quanh đầu ngón tay mà cảm thấy có phần mơ hồ.
Giết! Giết cho ta!
Khi Diệp Thành còn đang mơ hồ thì Huyết Linh lão tổ rít lên, ông ta thiêu đốt tinh nguyên, điên cuồng khởi động sát trận huyết đồ muốn lại lần nữa tung đòn tuyệt sát về phía Diệp Thành.
Giết!
Mệnh lệnh của ông ta không ai dám trái lời, cả Huyết Linh thế gia tiếp tục chiến đấu, biển người đen kịt sát phạt tới từ tứ phương.
Thế nhưng điều khiến người ta sợ hãi lại xuất hiện.
Người xông lên đầu tiên của Huyết Linh thế gia vừa sát phạt tới vị trí cách Diệp Thành trăm trượng thì cơ thể chợt hoá thành tàn tro, đến cả tiếng hét cũng không có, lập tức biến thành hư vô.
Đây….!
Những kẻ quan sát trận chiến ngỡ ngàng, uy lực đáng sợ như thế khiến phạm vi trăm trượng xung quanh Diệp Thành đều hoá thành vùng đất chết.
A….!
Tiếng gào thét vang lên, Huyết Linh lão tổ điên cuồng lại lần nữa lấy máu người trong gia tộc để tế, ông ta thực sự điên rồi, ông ta muốn giết chết Diệp Thành nên không tiếc lấy đi từng mạng người trong gia tộc, bọn họ bị hút kiệt máu, số người mà ông ta giết không hề ít hơn Diệp Thành.
Vù! Vù! Vù!
Sát trận huyết đồ rung lên dữ dội, vô số oan hồn bị mắc kẹt bên trong, bọn họ vùng vẫy, gào thét đau đớn, cảnh tượng này khiến người ta nhìn mà rợn người.
Chết đi!
Huyết Linh lão tổ mặt mày tôi độc, ông ta lại lần nữa khởi động sát trận huyết đồ, nhắm thẳng vào Diệp Thành vẫn đang tàn sát.
Vù!