Chết đi!
Ở một hướng vang lên tiếng gào thét này, ba tu sĩ của Huyết Linh thế gia hợp lực làm lay động một thanh thần đao.
Đó là một thanh thần đao, là pháp khí ở cảnh giới Thiên của Huyết Linh thế gia, là thanh Huyết Linh Thần Đao vang danh Đại Sở, hung danh của nó không ai không biết đến, nó đã hút không biết bao nhiêu máu của các sinh linh, là hung khí cái thế.
Vù!
Thần đao rung lên, chém ra một đạo đao mang huyết sắc làm nứt lìa đất trời.
Rắc!
Lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí Khải Giáp của ma mà Diệp Thành mặc lập tức nứt lìa, cơ thể hoá ma của hắn cũng hiện lên từng vết thương máu rất sâu, đến cả phần xương sống lưng cũng lộ ra.
Không…không thể giết chết hắn sao?
Không chỉ Huyết Linh thế gia mà đến cả những tu sĩ đứng ngoài xem trận chiến cũng hết sức bất ngờ. Mặc dù cách từ rất xa nhưng bọn họ vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong này.
Đó là thần đao huyết linh cái thế, là pháp khí cảnh giới Thiên, khi phục hồi được uy năng thì dù là một vị Hoàng cũng không dám khinh xuất đối đầu. Vậy thì Diệp Thành phải mạnh thế nào chứ?
Vù!
Trong chốc lát, ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên lại lần nữa vung thần đao chém ra từng đạo đao mang huyết sắc, bên trên còn có từng luồng huyết khí, tất cả đều nặng tựa núi non, người của Huyết Linh thế gia lập tức bị chém thành mây khói.
Diệp Thành lập tức quay người, hắn không lùi mà tiến, nghịch thiên lên trời, tay hắn nắm chặt, thần thông trong lòng bàn tay diễn hoá, tay hắn với mười mấy bí thuật đồng thời được dung hợp với nhau, có âm