Còn Thiên Tôn chân chính lại ngưng tụ thành chí tôn hóa thành thực chất, chính thức chấn nhiếp một phiến thế giới.
Đại Giới Giới Vương tới nửa bước Thiên Tôn rất khó, rất nhiều cường giả kẹt ở đây cả đời.
Mà một khi thành tựu nửa bước Thiên Tôn, ngưng tụ hư ảnh chí tôn, như vậy muốn biến chí tôn thành thực chất cũng không khó.
Cũng nói đúng hơn, đa số nửa bước Thiên Tôn chỉ cần không vẫn lạc đều thuận lợi trở thành Thiên Tôn.
Nửa bước Thiên Tôn khác với Đại Giới Giới Vương, cũng có bản chất khác biệt, nửa bước Thiên Tôn ngưng tụ thành hư ảnh chí tôn, đánh giết Đại Giới Giới Vương cũng vô cùng đơn giản.
Từ khi hư ảnh chí tôn ngưng tụ thành, Lâm Minh tự nghĩ ra nội thế giới, ác ma tinh hoa không ngừng tẩm bổ, nó đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Có nhiều lực lượng ác ma tinh hoa rót vào trong người, mang theo khí tức âm lãnh, tử vong, lại dẫn phát biến hóa vô cùng kỳ diệu.
Lúc trước lực lượng của Lâm Minh, cho dù là thần lực pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, còn có tính mạng chi lực tới từ Thánh Điển đều có thiên hướng quang minh.
Tới bây giờ, Lâm Minh hấp thu ác ma lực lại là hắc ám thuần túy.
Hai chủng lực lượng là hai cực âm dương.
Mà âm và dương chính là căn cơ bổn nguyên nhất của thiên địa, diễn biến tất cả.
Hai lực lượng này dây dưa, chạm vào một chỗ, trong tầng mây có âm thanh sấm sét vang vọng, lực lượng trở nên hỗn độn, bắt đầu tỏa sinh cơ.
Phiến thế giới này được lực lượng âm dương tẩm bổ, lực lượng mơ hồ mông lung diễn biến ra, giống như trên lưng huyền quy đeo theo đại địa, từng tia khí tức thánh khiết tỏa ra.
Thế giới này không ngừng bành trướng, thiên địa pháp tắc hỗn loạn cũng bắt đầu quay về trật tự.
Kỳ thật từ lúc Lâm Minh thành tựu Giới Vương, nội thế giới của hắn đã khác với võ giả khác.
Mà bây giờ, cái khác biệt càng gia tăng thêm một bước.
Thần lực, ma lực, hai lực lượng này cùng diễn biến thành nội thế giới, làm nội thế giới của Lâm Minh sinh ra nhiều thứ nữa.
Hơn nữa lúc trước hai chủng pháp tắc chí cao là Tu La Thiên Thư và Thánh Điển đang ở trong nội thế giới của Lâm Minh, hóa thành thời gian vô tận, căn bản là kỳ tích chưa ai hoàn thành.
Cho dù là hào kiệt như chủ nhân Tu La Lộ, mặc dù là thiên tài như người sáng tạo Thánh Điển, thiên địa vũ trụ của bọn họ một là thiên địa vũ trụ đi tới tận cùng, một là nhân thể vũ trụ đi tới tận cùng.
Mà trong người Lâm Minh diễn biến thế giới tương đương với đại thế giới kết hợp với tiểu thế giới.
Thần lực và ma lực hội tụ lại, hắn chậm rãi đi theo con đường mà tiền nhân chưa từng đi.
Nếu như quả thật luyện thành nội thế giới này, Lâm Minh không hề nghi ngờ sẽ vượt qua bất cứ thiên tài nào.
Vào lúc hư ảnh chí tôn trong nội thế giới của Lâm Minh hòan toàn ổn định lại, Lâm Minh hét dài một tiếng, bay thẳng ra ngoài.
Ầm ầm!
Dưới thân Lâm Minh, ngân hà hư không đỉnh nổ tung.
Khí huyết toàn thân Lâm Minh cuồn cuộn, chói mắt tới mức không thấy gì.
Ông!
Ám Long Thương ra khỏi vỏ, bắn vào trong tay Lâm Minh, nó tùy ý lắc lư, âm thanh a xưa truyền khắp vũ trụ.
Lúc này tiếng long ngâm khủng bố vang vọng, hắc long lao ra khỏi tinh quang nghiền nát, đứng sau lưng Lâm Minh, hai cánh vỗ mạnh.
Lâm Minh đứng lên đầu hắc long, tay cầm Ám Long Thương, ánh mắt như điện nhìn qua tinh không vô tận trước mặt.
Mục tiêu của hắn không phải Thánh tộc, mà là ngân hà mênh mông này, là vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, là thế giới vĩnh hằng.
Mà đại kiếp nạn Nhân tộc này, có lẽ chỉ là đá mài cho hắn mà thôi.
Thời gian ba năm qua đi nhanh chóng, thí luyện trong nguyên mộng chiến trường sắp chấm dứt.
Lâm Minh từ đầu tới cuối chỉ là khách qua đường trong thí luyện này, không có người nào tìm được hắn, hắn cũng không giết người trong nguyên mộng chiến trường.
Hắn rời khỏi ngân hà cổ chiến trường, chậm rãi đi tới lối ra nguyên mộng chiến trường.
Ba năm này, Lâm Minh đã củng cố cảnh giới nửa bước Thiên Tôn của mình. (tác giả muốn cho nhanh đây mà, lúc ở Đại Giới Giới Vương tốn tới hơn 500 năm củng cố, bây giờ là nửa bước Thiên Tôn chỉ cần 3 năm là xong)
Trong lịch lãm rèn luyện ba năm này, phát sinh một chuyện Lâm Minh không tưởng tượng được.