“Trình độ cao nhất! Trình độ cao nhất” Ở trong hang động, người đàn ông trung niên được Trương Thác giới thiệu lúc trước giống như nổi điên xông ra khỏi hang động, không ngừng hô lớn 4 chữ: “Trình độ cao nhất! Trình độ cao ni “Ha ha ha!” Thời Minh Huy cười lớn một tiếng, xông tới ôm ba người Lưu Minh: “Các huynh đệ! Lần này coi như là tôi nhặt được món hời, hơn nữa cũng phải cảm ơn sư huynh Lục Minh.
Huynh nhân từ, không tranh, không đoạt với bọn đệ, về điểm này, đệ còn phải học tập huynh lâu dài!”
Sắc mặt của Lưu Minh rất khó coi, anh ta không biết phải nói ra như thế nào. Chính anh ta cũng không thể nghĩ rằng, cái hang động tồi tàn này lại cất giấu một báu vật tốt như thết Nhìn những phản ứng đã xảy ra ở trong hang động, có thể nói rằng tư chất này chính là loại có trình độ cao nhất, không gì có thể sánh bằng! Thậm chí, nếu có đem so sánh với toàn bộ ẩn tàng của thế giới Thần Ẩn, thì loại tư chất này vẫn là loại tốt nhất! May mắn là nó nằm ở thế giới ngầm, nếu nó ở trong thành Đông Phương, ánh sáng này sẽ chiếu thẳng lên chân trời, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy!
“Trời phù hộ con! Trời phù hộ conl”
Sở Trang Nguyên biết được tin tức này, liền vội vàng chạy tới. Ông ta kích động đến mức cả hai tay đều đang run lên!
“Là Trương Ức Thùy thiếu hiệp! Ngài ấy bình tĩnh, gặp chuyện không sợ hãi, nên mới có thể tìm thấy loại tư chất này!”
Từ trong hang động, một người đàn ông trung niên đã bình tĩnh trở lại, chạy tới nói với Sở Trang Nguyên: “Tộc trưởng!
Không phải là vị Trương Ức Thùy thiếu hiệp kia! Đây là kết quả khảo nghiệm của Toàn Cảnh Thiên thiếu hiệp”
“Vậy sao?” Sở Trang Nguyên có chút bất ngờ: “Nói như vậy là vị Trương Ức Thùy thiếu hiệp kia không tham gia khảo nghiệm?”
“Anh ta đo”
Sở Trang Nguyên không hiểu: “Đo sao? Vậy tại sao lại không có phản ứng?”
“Anh ta… Anh ta căn bản là không có cách nào để có thể †ạo ra phản ứng ở trên bệ đá. Giống như cơ thể của anh ta không cho phép anh ta đi hấp thụ linh khí của trời đất, vì tư chất của anh ta…
“Kẻ vô dụng” Một người vô thức nói ra, sau đó, anh ta ý thức được lời nói của mình có phần hơi lớn, vội vàng lấy tay che miệng lại.
Trong hang động.
Toàn Cảnh Thiên nhìn bệ đá phát sáng ở trước mặt: “Anh!