Lâm Hiên thật sự không hứng thú giết một tên Yêu Tộc Ly Hợp kỳ,việc này chỉ tổ làm bẩn tay hắn.
“Gã này giao cho các ngươi xử trí.”
“Đa tạ tiền bối cứu mạng, nếu không có ngài xuất thủ tương trợ,nói không chừng toàn thể Diệp gia chúng ta đã bị diệt tộc.Đại ân không lời nào cảm tạ hết,sau này tiền bối có gì phân phó thì đệ tử Diệp gia muôn chết không từ.”Cung trang mĩ phụ dịu dàng hành lễ,lời nói hết sức cung kính.Những người khác cũng nhất tề bái xuống.
“Cái này…”
Trên mặt Lâm Hiên tức thì lộ ra nụ cười khổ.Thế sự vô thường a.Mục đích của hắn khi đến chỗ này không khác gì tên Yêu tộc kia,muốn dùng sức mạnh để cướp lấy linh địa làm của riêng.Về phần những tu tiên giả vốn sinh hoạt ở đây thì Lâm Hiên sẽ không lạm sát kẻ vô tội,nhưng tất nhiêu là phải đuổi bọn họ đi.Ai mà biết được,ác nhân mình còn chưa kịp làm thì đã phải giúp bọn họ trừ bạo,trợ giúp chính nghĩa rồi.Hiện giờ nguyên một đám người nhìn hắn cảm kích,Lâm Hiên có mặt dày hơn nữa cũng không thể nghĩ đến việc đuổi bọn họ đi.Ý niệm trong đầu xoay chuyển,ngoại trừ cười khổ thì hắn cũng chẳng biết làm gì hơn.
Nhìn thấy vẻ mặt xậu hổ của sư tổ,lại là người duy nhất biết Lâm Hiên vốn định làm gì,Trịnh Tuyền không khỏi ở một bên che miệng cười trộm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Trong lúc nhất thời,Lâm Hiên lặng thinh khiến tràng diện có chút ngưng trệ.Những đệ tử Diệp gia khác có lẽ không cảm thấy điều gì bất ổn.Nhưng cung trang mỹ phụ ở vị trí Đại trưởng lão nhiều năm nên kinh nghiệm phong phú hơn mọi người trong gia tộc,nội tâm nàng bắt đầu có chút không yên.Bất quá nàng đương nhiên không để lộ ra chút dị sắc nào.Trước mặt là một gã động huyền kỳ a,chỉ phất tay một cái cũng có thể biến bọn họ tan thành mây khói.Nàng đâu dám lãnh đạm đây?
Nàng nhu thuận cúi đầu hành lễ lần nữa: “Vãn bối đại biểu Diệp gia đa tạ tiền bối đã viện thủ, ngài nếu có gì phân phó thì tại hạ nhất định sẽ hết sức làm theo.”
“Ân.” Lâm Hiên nhẹ gật đầu, trên mặt khôi phục lại thần sắc bình tĩnh thong dong, trong giây lát hắn đã suy nghĩ tinh tường những chuyện mình nên làm bây giờ.
Sự tình đã đến bước này mà còn muốn khu trục đối phương rời khỏi đây thì cũng không nên,bất quá linh mạch ở đây tuy không rộng rãi nhưng thêm mình ở lại cũng không vấn đề gì.
“Đạo hữu khách khí, ta và ngươi cùng là nhân tộc.Lâm mỗ sao có thể đứng yên nhìn các ngươi bị Yêu tộc khi dễ.Báo đáp thì không cần,chính là Lâm mỗ thấy phong cảng nơi đây non xanh nước biếc,ta muốn dừng lại ở nơi này một thời gian ngắn.Không biết có thuận tiện không?” thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt truyền vào tai cung trang mĩ phụ.
Cung trang mĩ phụ vừa nghe xong,nội tâm không khỏi buông lỏng.Thì ra vị tiền bối này chỉ muốn mở động phủ ở chỗ này,yêu cầu rất đơn giản a.Hơn nữa đối với Diệp gia cũng có lợi rất lớn.Tự dưng có một vị cao thủ tọa trấn tổng đà như vậy thì những kẻ đạo chích như tên yêu tộc lúc nãy làm sao dám mon men đến chứ.
“Đương nhiên có thể, vãn bối cùng Diệp gia hoan nghênh người.Đừng nói là dừng lại một thời gian, cho dù tiền bối nguyện ý tiềm tu ở chỗ này thì chúng ta cũng sẽ quét dọn giường chiếu đón chào a.”
“Như vậy đa tạ rồi.” Lâm Hiên chắp tay, kết quả thế này khiến hắn hết sức hài lòng, tuy khác với kế hoạch ban đầu nhưng cũng không ảnh hưởng gì.
Việc tiếp theo vô cùng đơn giản.Cung trang mĩ phụ thỉnh Lâm Hiên đi chọn một khối linh địa hợp ý.
“Việc này không vội.” Lâm Hiên lại lắc đầu,rồi quay sang nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp có khí chất không linh lúc nãy,vẫy vẫy tay.
Trên mặt thiếu nữ khôn khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc: “Tiền bối, Người gọi ta?”
“Ân.” Lâm Hiên nhẹ gật đầu.
Tuy đã nhận được câu trả lời khẳng định nhưng Diệp Dĩnh vẫn như trước,lộ ra thần sắc không biết phải làm sao,mãi cho đến khi thanh âm Đại trưởng lão vang lên bên tai nàng: “Dĩnh nhi, tiền bối đã có phân phó, ngươi còn lề mề như vậy làm gì.Nếu không phải vừa rồi tiền bối xuất thủ tương trợ thì ngươi đã không còn đứng ở đây nữa rồi,còn không mau tới cảm tạ ân cứu mạng của tiền bối.”
“Vâng,thưa cô.” Lúc này thiếu nữ mới ngại ngùng đi tới.
Khoảng cách trăm trượng đối với một tu sĩ như nàng đương nhiên là không đáng kể,rất nhanh đã đến trước mặt Lâm Hiên:”Diệp Dĩnh xin được ra mắt tiền bối, đa tạ ngài vừa rồi…”
“Được rồi, không cần đa lễ như vậy.”Lâm Hiên khoát tay áo tỏ vẻ không cần,cứ bái đi bái lại như vậy thật không thú vị.Hắn vốn chẳng thích nghi thức xã giao như vậy chút nào.Ánh mắt đảo qua khuân mặt thiếu nữ,sắc mặt hắn càng hiện lên vẻ cổ quái.Bất quá bộ dạng này rơi vào mắt cung trang mĩ phụ bên cạnh lại khiến nàng hiểu nhầm,chẳng nhẽ vị tiền bối này lại là một kẻ háo sắc,đã nhìn trúng nha đầu Dĩnh nhi kia.Ân,nếu thật sự như vậy thì gả Dĩnh nhi cho hắn làm thiếp cũng không tệ.Có thể giao hảo với một tu tiên giả cao cấp như vậy đối với gia tộc quả thật không tệ a.
“Uhm, thật sự là quá giống.”
Đang lúc cung trang mĩ phụ nghĩ biện phát tác thành chuyện cưới hỏi thì thanh âm của Lâm Hiên lại vang lên bên tai nàng,mà lời nói dường như không giống với kẻ háo sắc a.
“Tuyền Nhi, ngươi cảm thấy như thế nào?”
“Sư tổ nói đúng, nếu không phải khí chất bất đồng,thì đệ tử cũng tưởng nàng là Bình nhi tỷ tỷ rồi.”
Trịnh Tuyền nhẹ gật đầu, tuy lời nói của Lâm Hiên không rõ ràng nhưng nàng tất nhiên hiểu được ý của sư tổ.Thiếu nữ gọi là Diệp Dĩnh này quả thật rất giống với Diệp Bình nhi,một trong bốn vị các chủ Bái Hiên các.Từ ngũ quan mặt mày mà nói,hai người tựa như chị em song sinh vậy.Bất quá khí chất của Diệp Bình nhi trời sinh mị cốt còn vị thiếu nữ trước mắt này lại linh hoạt kỳ ảo tựa tinh linh trong núi vậy.Một người là tu sĩ Linh giới,một người đến từ yêu Linh đảo,khoảng cách đâu chỉ vạn dặm a,chẳng lẽ chỉ là trùng hợp thôi sao…Lâm Hiên thầm nghĩ như vậy.
Mà đám tu sĩ Diệp gia bên cạnh nghe được lời đối thoại của hai người thì không khỏi sững sờ,trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 2170: Diệp Dĩnh