Tào Tú nghi ngờ nói: “Nếu ngươi đã tính phải dọn đi rồi, vì sao còn mua phòng ốc của những người kia chứ?”
“Giả mẫu có điều không biết, sao ta lại muốn mua phòng ốc của bọn họ chứ, ta chỉ muốn mua ca kỹ của bọn họ thôi.”
Vẻ mặt Hàn Nghệ uất ức nói: “Tin rằng giả mẫu cũng biết, nhân thủ Phượng Phi Lâu chúng ta vốn quá ít, nếu nhân thủ đủ rồi, ta cũng có thể cho nghỉ ngơi giữa vở vân vân.”
“Nếu muốn tiếp tục làm, cho dù đến đâu thì chắc chắc phải chiêu người. Ta thấy ca kỹ của những người cùng nghề đều vô cùng rẻ, thế là mua lại, có điều những kẻ đó thật giảo hoạt, buộc ta phải mua lại phòng ốc của bọn họ, bằng không thì không bán.”
“Ta suy nghĩ thấy nhiều người như vậy dù sao cũng phải tìm chỗ cho bọn họ ở, dù sao thì chợ tây không thể trú ngụ được, hơn nữa còn có thể thuận tiện mua bán nhỏ, thu chút tiền thuê vân vân, thế là mua lại. Đúng rồi, không biết giả mẫu có hứng thú không, chỗ ta còn có mấy gian nhà, vô cùng rộng rãi, là chỗ tốt để ở lại, các ngươi cũng có thể mua cho các cô nương của các ngươi ở, giá cả có thể thương lượng.”
Bây giờ thanh danh hẻm bắc xấu như vậy, hơn nữa còn có ma quỷ làm ầm ĩ, ai lại chịu đến đó ở chứ!
Tào Tú cười nói: “Bây giờ chúng ta cũng không tuyển người, tạm thời đủ ở, nếu cần thì ta nhất định tìm đến Hàn tiểu ca thương lượng.”
Thật ra bà ta đã thăm dò rõ ràng từ sớm, động thái ở hẻm bắc bà ta nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng vì Hàn Nghệ vẫn đang khởi công bước đầu, chỉ là sửa lại mấy gian hàng nhỏ, đây chỉ là một góc tảng băng của thị trường lý tưởng trong lòng Hàn Nghệ thôi, cho nên Tào Tú cũng không để ý, bán chút bánh nướng, thịt thà gì đó căn bản không uy hiếp được bà ta, cũng cho rằng hợp tình hợp lý. Hơn nữa nếu Hàn Nghệ muốn tiếp tục làm ăn, cho dù đi đến đây cũng phải chiêu người, bây giờ có thể thừa dịp giá rẻ thu mua, cũng vô cùng bình thường.
Mấu chốt chính là bà cũng không tin Hàn Nghệ giở trò quỷ sau lưng, không ai lại hại địch tám trăm, hại mình một ngàn cả. Bà ta thà tin rằng Hàn Nghệ hoài nghi tất cả những chuyện này do bà ta thao túng sau lưng, chí ít thì chuyện này khá hợp lý.
“Chuyện này từ từ, từ từ. Hàn Nghệ ha ha nói, trong lòng lại nghĩ, cho ta thêm thời gian thì ta muốn ngươi mua cũng không mua nổi.”
Ánh mắt Tào Tú đột nhiên lóe lên, nhìn chăm chú vào chén trà đã lạnh trên bàn: “Thật ra cho dù hẻm bắc không được, ngươi cũng không cần đến chợ tây.”
À, ta hiểu rồi, hôm nay bà ta mời ta đến chắc chắn là muốn mời chào ta. Đúng rồi, ta mẹ nó nên nghĩ đến từ sớm rồi. Bây giờ đang là lúc ta khó khăn nhất, lúc này không mời chào thì chờ tới lúc nào, đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như vậy.
Hàn Nghệ bừng tỉnh đại ngộ, nhưng mặt lại lộ vẻ chờ mong: “Dường như giả mẫu có biện pháp càng hay hơn, mong rằng giả mẫu có thể cho hay.”
Tào Tú nói: “Chợ tây vô cùng nhiều quy củ rườm rà, hơn nữa địa phương có hạn, chí ít sẽ không cho phép mọi người xếp hàng xem kịch, căn bản bất lợi cho thanh lâu của chúng ta, thay vì đến chợ tây, chi bằng đến hẻm trung.”
“Hẻm trung?”
Hàn Nghệ sửng sốt, thờ dài nói: “Hẻm trung làm sao có chỗ của chúng ta chứ, bằng không từ lâu ta đã tới rồi.”
Tào Tú cười nói: “Chỉ cần Hàn tiểu ca ngươi nguyện ý, sao có thể không có chỗ chứ, nếu thật sự không có, ta sẽ dọn ra một nửa Hoa Nguyệt Lâu cho ngươi.”
Nói đến nước này, đã là không nói tự hiểu.
“Lẽ nào giả mẫu muốn ta đến giúp bà? Hàn Nghệ không muốn giải câu đối với bà ta, dứt khoát bóc trần.”
Tào Tú cũng không làm ra vẻ, gật đầu nói: “Chính là ý này. Hàn tiểu ca là một người vô cùng có năng lực, nhưng ta cũng phải nói một câu không dễ nghe, với xuất thân của ngươi định sẵn ngươi rất khó làm lớn, mà lai lịch của Hoa Nguyệt Lâu ta hẳn là ngươi cũng hiểu rõ. Nếu ngươi có thể đến đây, ta bảo đảm năng lực của ngươi có thể triển khai toàn bộ, hơn nữa sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái, còn chuyện tiền bạc, ngươi trực tiếp ra giá là được.”
Hàn Nghệ hơi nhíu mày nói: “Giả mẫu nói cũng có lý, nhưng ân oán giữa bà và Lưu tỷ.”
Tào Tú cười nói: “Chuyện đó có khó gì, nếu ngươi có thể đến, ta có thể biến bạn thành thù với muội ấy, muội ấy cũng có thể có được thứ muội ấy muốn, cho dù bảo ta xin lỗi muội ấy cũng không sao cả.”
Chỉ dựa vào điểm này, Lưu Nga thật sự là thua xa bà ta!
Hàn Nghệ thầm cảm thán một câu, nhưng đồng thời cũng không ngờ Tào Tú lại bỏ tiền vốn lớn như vậy để cướp hắn về, cười nói: “Không ngờ giả mẫu coi trọng tại hạ như vậy, tại hạ thật sự thụ sủng nhược kinh.”
Tào Tú nói: “Đó cũng là do Hàn tiểu ca ngươi có bản lĩnh, không biết ý của Hàn tiểu ca thế nào?”
Hàn Nghệ ra vẻ trầm tư hồi lâu mới nói: “Ý tốt của giả mẫu ta ghi nhận trong lòng, nhưng ta đầu tư rất nhiều tâm huyết vào Phượng Phi Lâu, nếu cứ thế bỏ đi, ta không cam lòng.”
Tào Tú nói: “Chuyện này đương nhiên ta hiểu, nhưng nếu ngươi qua giúp ta, ngươi sẽ đi đường vòng rất nhiều, hơn nữa có thể đạt được càng nhiều hơn.”
Bà khỏi phải tìm cách nữa, muốn ta qua giúp bà, vậy ta thà là làm lại nghề cũ. Hàn Nghệ cười gật đầu nói: “Giả mẫu nói đúng, nhưng bây giờ ta còn trẻ, thất bại đối với ta mà nói cũng chưa chắc là chuyện xấu, chí ít cũng có thể giúp ta có được một số kinh nghiệm quý giá, như vậy mới có thể tạo ra càng nhiều kịch bản hay hơn nữa. Nếu đến lúc đó chứng minh ta thật sự không được, ta sẽ đến đầu nhập, nhưng bây giờ ta thật sự không có ý định này.”
Tào Tú hơi lộ vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh đã cười nói: “Nếu Hàn tiểu ca đã kiên trì thế, vậy ta cũng không miễn cưỡng.”
“Xin lỗi, xin lỗi.”
Sau khi nói xong chuyện này, đề tài của hai người lại quay lại kịch nói. Dù sao Hàn Nghệ cũng trái một câu qua loa, phải một câu có lệ, tường đồng vách sắt, những gì nên nói hắn đều nói rồi, những gì không nên nói thì không nói một câu.
Sau khi nửa hồi sau chấm dứt, Hàn Nghệ đứng dậy cáo từ, nhưng ngoài mặt tuy rằng treo vẻ lo lắng, nhưng trong lòng lại rất khinh thường, loại kịch nói nhạt như nước này căn bản không đáng nhắc tới.
Hậu viện Hoa Nguyệt Lâu.
Tào Tú vừa từ trong lâu trở về cung kính đứng trong phòng của mình, chỉ thấy trước mặt bà ta có một nữ tử đầu đội nón lụa đen đang đứng.
Nữ tử hỏi: “Thế nào? Hắn đồng ý không?”
“Hắn cự tuyệt.”
Tào Tú kính cẩn đáp.
Nữ tử trầm mặc hồi lâu, đột nhiên nói: “Chuyện hẻm bắc, ngươi có điều tra rõ chưa?”
“Trước mắt vẫn chưa rõ, ta phái người điều tra khắp nơi, nhưng hoàn toàn không phát hiện những ca kỹ mất tích kia, có lẽ thật sự là sự trùng hợp.”
“Ta không tin đây là trùng hợp, ta càng nguyện tin rằng tất cả những chuyện này đều xuất phát từ tay Hàn Nghệ.”
“Làm sao có thể, tại sao Hàn Nghệ phải làm thế, việc này đối với Phượng Phi Lâu của hắn cũng là đả kích chí mạng. Tào Tú có vẻ rất khiếp sợ.”
“Nhưng cũng nhờ thế mà hắn đạt được lượng lớn nhân thủ và địa bàn.”
“Bây giờ hẻm bắc tiếng xấu lan xa, cho dù hắn có được hẻm bắc và những ca kỹ vô danh kia cũng rất khó làm được gì.”
“Ngươi nói cũng không phải không có lý. Đợi thêm đi, có phải là hắn giờ trò quỷ hay không, tin rằng chân tướng rất nhanh sẽ nổi lên, có điều ngươi phải nhớ đừng khinh suất, người này rất giảo hoạt.”
“Dạ, chuyện này ta biết.”
“Đúng rồi, tiếng vang của kịch nói thế nào?”
“Đều rất tốt.”
“Ừ, vậy thì tốt, tiếp tục cố gắng, chớ phụ sự kỳ vọng chủ thượng dành cho ngươi.”