Tô Nhã Kỳ không hiểu.
Cái gì gọi là luôn bắt nạt.
Mất đi cảm giác gì?
Chú Hoắc rút cuộc đang nói gì!
“Không cần lo lắng,việc của cô ấy cứ để tôi lo là được.” nhìn khuôn mặt cô ngỡ ngàng, anh cười càng thêm vui sướng.
Tô Nhã Kỳ tuy không hiểu ý trong câu nói của anh.
Nhưng chỉ cần nhận được sự hứa hẹn của anh là cô thấy yên tâm.
“Cảm ơn, cảm ơn chú Hoắc”, cô vội ôm cổ của anh, chỉ cần chú Hoắc ra tay, Tịch Tịnh nhất định sẽ không sao
Nhưng, cô thật sự lo lắng cho Tịch Tịnh
Bởi vì nguyên do xuống nước cô lại ôm chặt anh
Vì thế
Vì ướt người liên hệ vì vậy giữa hai người không có kẻ hở
Mấy phút sau Tô Nhã Kỳ phát giác ra bất thường
Cô cúi đầu muốn thông qua mặt nước nhìn rõ ràng bên dưới.nhưng mặt nước là chiết xạ, căn bản không thể nhìn thấy đồ vật bên dưới
“Làm sao vậy”
“Um” cô khẽ cau mày, biểu cảm có chút ngẩn ngơ
Hoắc Vũ Hạo không thích cô không tập trung, đặc biệt là lúc ở trước mặt anh ấy
Vì vậy liền khó chịu cô cằm cô lên, làm cho cô nhìn về phía mắt của anh “ cô đang nghi ngờ điều gì
Tô Nhã Kỳ không nói gì, mà cau mày, giống như đang cảm nhận cũng giống như đang xác nhận.
“ Nhã Kỳ….”
Sự im lặng của cô, sự nhíu mày của cô, sự khó hiểu của cô, cùng với biểu tình có chút ghét bỏ, anh nhìn tương đối khó chịu.
“chú Hoắc”
Cô gọi anh một tiếng
“Uh”
Anh đang đợi cô nói
“Tôi, tôi vừa hình như, hình như cảm thấy”
“Cảm thấy gì?”
Cô cắn môi, vẻ mặt khó có thể tin, sau đó, bất ngờ thò tay xuống nước tìm kiếm, củng không hiểu nói: có đồ vật đụng vào tôi, chú đem thứ gì vào đây à?
Dứt lời, tay cô liền lập tức
Bắt được cái gọi là “gậy gộc kia “
“A” Tô Nhã Kỳ đụng vào một cái, giống như lửa vậy phỏng tay khó giải quyết
Hoắc Vũ Hạo hít một hơi dài sau đó đè cô lên thành bể bơi
Sau đó, trong lúc cô kinh ngạc và ngỡ ngàng hôn lên môi cô.
“Ư ư”
Cái nụ hôn sâu này dồn dập làm cho cô sắp tắc thở, làm cho cơ thể cô lập tức mềm xuống.
“Đáng chết nha đầu này”
Anh vừa nói vừa cắn vành tai của cô, cô muốn lấy tính mạng của anh sao?
“A”
Cái cảm giác tê dại đó, làm cô rùng mình, nổi hết da gà lên
Thân thể cùng theo phản ứng bản thân, cô đẩy anh ra “ không được, không được như thế”
Hoắc Vũ Hạo nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô, thở gấp gáp, và
Bị ướt ở trước ngực không thể che giấu được cảnh xuân
Tất cả mọi thứ ở đây, dường như muốn lấy đi tính mạng của anh
Tô Nhã Kỳ môi sưng đỏ, nhìn ánh mắt nóng bỏng của anh và lồng ngực nhấp nhô của anh
Thậm chí nắm chặt tay của cô nóng ran, cô có chút hoảng loạn
“Hoắc… chú Hoắc….chú, chú tại sao lại nhìn tôi như vậy?
Cô nhăn mặt, hơi thở rất nhanh
Nam nhân không nói gì, nhưng tiếng thở dồn dập kia vẫn trống rổng vang lên
“Hoắc…chú Hoắc …”
Cô nhìn anh không mở miệng, nhìn yết hầu anh nuốt nước miếng, một lên, một xuống, rất là mị hoặc.
Cô không thể khống chế dơ tay ra, đột nhiên ôm eo của anh, cơ thể cũng dán lên
“Cô có biết mình đang làm gì không?
Nha đầu này còn dám thốt lên
Một câu hỏi làm cho Tô Nhã kỳ nháy mắt phục hồi tinh thần.
Nhất thời, cô vội dơ tay đẩy anh ra “chú, chú chú chú đi ra, không được, không được lại gần tôi.”
Nói xong, cô cúi đầu cả, cả mặt vừa đỏ vừa tím
Trong lòng lại thầm nghỉ: “Tô Nhã Kỳ ngươi rút cuộc đang làm gì tại sao còn nghênh đón chứ?”
A a a a!
Mất mặt chết đi được!
Nhìn bộ dạng cô phiền muộn,ngượng ngùng Hoắc Vũ Hạo tâm trạng rất tốt.
Anh nâng cằm cô lên, tiếng thở to đậm nhét đầy cả thế giới của cô bờ môi nóng bỏng của anh đi trên da thịt của cô
Cô, không còn chống lại lúc anh đụng vào người cô nữa, anh rõ ràng rất kích động
Tô Nhã Kỳ không nói gì ánh mắt trốn tránh
Nhưng chú giữ cằm cô,không cho cô quay mặt đi
“Tôi rất vui ” anh mỉm cười, hôn nhẹ lên môi cô
Nụ hôn nhẹ nhàng này, làm cho Tô Nhã Kỳ ngẩn người một chút
Mắt, không tự chủ nhìn về phía anh
“Em biết không? Vụ việc lần trước anh sợ sẽ để lại trong em một bóng đen. Bây giờ nhìn thấy em có thể chấp nhận anh, không từ chối anh, anh rất vui”
Anh cười một cái, cả mặt đều khôi ngô.
Tô Nhã Kỳ thẹn thùng cắn môi, không biết trả lời thế nào.
Tại vì, vừa nãy trong đầu cô không hề nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm trước.
Vì cô biết chú Hoắc rất dịu dàng, cho dù là lúc cưỡng hôn cô tay của chú cũng giữ lưng của cô, sợ cô bị gạch ở thành bể bơi làm đau
Vì vậy, cô mới quên được
“Nhã Kỳ”
Anh nhìn thẳng cô, từ từ đến bên tai cô nói, “Thật là muốn làm sinh nhật mười tám tuổi cho em trước.””