Thanh Cúc kỳ quái nói:
– Vì sao?
Dương Khánh:
– Nguyên nhân rất đơn giản. Trải qua thử thách này, lúc đại thống lĩnh mới đến, chưa đứng vững chân, bọn họ cũng không phải là đối thủ của đại thống lĩnh. Người phía dưới không tin sau khi đại thống lĩnh đứng vững chân, bọn họ còn có thể là đối thủ của đại thống lĩnh. Lại thêm đại thống lĩnh chiếm đại nghĩa trên phương diện danh phận, trên tay nắm quyền lớn hơn so với mười thống lĩnh. Lòng người ủng hộ hay phản đối, rất dễ đưa ra sự lựa chọn. Đương nhiên, ngay từ đầu đại thống lĩnh cũng muốn diệt trừ bọn họ. Chỉ là xảy ra biến số, đại thống lĩnh mới thay đổi sách lược. Dù sao bên mình cũng không có mấy người. Giết bọn họ cũng không có người quen lên ngồi vị trí của mười thống lĩnh. Lúc này đại thống lĩnh mới sửa “giết” thành “đánh”. Ở trước mặt mọi người, đại thống lĩnh cho đánh chúng ta chính là để lập uy tín. Năng lực gặp thời ứng biến này cũng chính là điểm lợi hại của đại thống lĩnh.
Dường như Thanh Cúc có điều suy nghĩ. Chỉ có điều ngoài miệng nàng hiển nhiên vẫn tức giận chuyện Miêu Nghị hạ lệnh hành hình đối với Dương Khánh. Nàng hừ lạnh một tiếng nói:
– Sau này, ta xem hắn sẽ giải thích với tiểu thư về chuyện này thế nào.
Nghe thấy vậy, trong lòng Dương Khánh cảm tahasy cay đắng. Miêu Nghị đi tới tình cảnh như ngày hôm nay, làm sao có thể bị một tiểu thiếp dao động. Nếu như hắn không đứng vững ở bên cạnh Miêu Nghị, Tần Vi Vi căn bản không phải là đối thủ các thiếp thất khách của Miêu Nghị, chỉ sợ sẽ phải gặp kết quả thê lương.
– Không nên nói chuyện này với Vi Vi. Ta…
Dương Khánh dặn dò đến phân nửa, lại không nhịn được than thở:
– Sợ là không dối gạt được. Đại thống lĩnh danh tiếng vang xa. Chuyện vừa xảy ra bên này, nhất định sẽ được truyền đi. Cho dù chúng ta không nói cho Vi Vi viết, mấy phòng khác của đại thống lĩnh gia nhất định sẽ có người nhân cơ hội quấy phá, báo cho Vi Vi biết. Sau khi Vi Vi biết được, việc đầu tiên nhất định sẽ tìm nàng để xác nhận. Nàng nhớ, bảo Vi Vi ngàn vạn không nên vì chuyện này mà tranh cãi ầm ĩ với đại thống lĩnh. Trong lòng đại thống lĩnh vẫn thương tiếc Vi Vi. Nếu tình cảm giữa Vi Vi và đại thống lĩnh không tốt, chỉ khiến mấy phòng khác thấy được sẽ vui mừng. Nàng chỉ cần báo cho Vi Vi biết, đây là ta cùng Miêu Nghị diễn vở Song Hoàng, bảo Vi Vi không cần lo lắng. Mặt khác, tìm người nào đó nói cho Vi Vi biết, bảo Vi Vi tiết lộ một chút cho phu nhân Vân Tri Thu. Vân Tri Thu là một nữ nhân trong lòng biết tính toán. Mấy năm nay khi ở Thiên Nhai, ta quan sát thấy, hiện nay không ai có thể thay thế được địa vị của Vân Tri Thu ở trong lòng đại thống lĩnh. Đừng thấy đại thống lĩnh ở bên ngoài sát phạt quyết đoán. Vân Tri Thu có thể nhốt Gia Cát Thanh nhiều năm như vậy, khiến đại thống lĩnh không dám lên tiếng. Qua đó có thể thấy được một chút. Hiểu không?
Thanh Cúc nghe vậy run lên.
– Đại nhân, ý của ngài là nói, tiểu thư phải tranh thủ tình cảm với mấy nàng ấy sao?
– Ai!
Dương Khánh:
– Nếu trước đây Vi Vi không nghe lời khuyên bảo, đi lên con đường này, vậy phải đối mặt với điều đó. Đây là chuyện từ xưa đến nay không thể tránh được. Hiện tại đại thống lĩnh còn chưa tới địa vị cao còn tốt, còn không bạo phát ra. Một khi đại thống lĩnh thật sự đến trình độ nhất định, đây chỉ là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra, không có cách nào tránh khỏi. Tranh không chỉ là sủng. Có mấy lời ta không tiện nói với Vi Vi. Nhưng nàng phải nghĩ biện pháp để Vi Vi hiểu rõ. Vân Tri Thu ở trước mặt đại thống lĩnh nói tốt về nàng một câu, còn hơn những người khác ở trước mặt đại thống lĩnh nói xấu nàng một trăm câu. Hiện nay không nên nghĩ tới việc tranh danh tiếng gì với Vân Tri Thu, mà phải nghĩ biện pháp tạo quan hệ tốt với Vân Tri Thu. Hiện nay cũng cần Vân Tri Thu ngăn chặn mấy phòng khác…
Câu nói sau cùng, dường như hắn đang thầm tự nói với chính mình.