Lúc này khí thế đã giảm xuống rất nhiều, lão ta cắn chặt răng, hai mắt nhìn chằm chằm Đậu Hầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc mày là quái vật gì vậy?”
Đậu Hầu không trả lời câu hỏi của Lý Trọng mà chỉ cất bước tiến về phía lão ta.
Lý Trọng không dám lơ là, dần dần ngưng tụ sức mạnh toàn thân vào nắm đấm phải, hai mắt nhìn chằm vào Đậu Hầu, chờ thời cơ tốt nhất giáng cho lão ta một đòn trí mạng.
Mục tiêu quan trọng nhất là đôi mắt của Đậu Hầu. Lý Trọng cực kỳ cảnh giác, vừa rồi chính hai tia sáng sắc bén được bắn ra từ đôi mắt này đã khiến lão ta bị thương nặng.
“Ông lùi lại trước đi!”
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi bỗng nhiên chắn phía trước Lý Trọng.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh ra mặt, Lý Trọng vui mừng khôn xiết.
Lão ta không phải đối thủ của Đậu Hầu, cũng không phải đối thủ của Dương Thanh. Bây giờ Dương Thanh ra mặt, liệu anh có thể tiêu diệt Đậu Hầu hay không?
“Cậu Thanh, Đậu Hầu rất mạnh, cậu nhất định phải cẩn thận, nhất là hai mắt của hắn ta!”
Lý Trọng dặn dò một câu, sau đó nhanh chóng lui ra phía sau.
Hiện giờ chiến trường đã không còn liên quan gì đến lão ta. Vốn dĩ Lý Trọng đã bị thương rất nặng, cho dù dùng toàn lực ra đánh một đòn vào Đậu Hầu cũng không mảy may làm lão ta bị thương.
Giờ đây, chỉ có thể gửi gắm mọi hy vọng vào Dương Thanh.
“Black Doctor, tôi biết là ông!”
Dương Thanh nhìn về phía Đậu Hầu, bỗng nhiên mở miệng nói.
Ngay khi anh nói ra lời này, Đậu Hầu đang đến gần bỗng nhiên dừng lại, trong đôi mắt đen tối kia loé lên tia sáng mỏng manh.
Sở dĩ Dương Thanh nói với Đậu Hầu rằng lão ta chính là Black Doctor cũng không phải khẳng định mà chỉ là thăm dò.
Anh biết rất rõ Black Doctor là một người điên rồ như thế nào. Lúc đầu, Đậu Hầu trông như đã sử dụng liều thuốc hoàn mỹ, Dương Thanh cũng không nghĩ lão ta và Black Doctor có liên quan gì với nhau.