Đợi khi đến trong văn phòng làm việc ở tầng cao nhất, Trương Thác ngồi ở trước bàn làm việc xử lý công việc, Toàn Cảnh Thiên thì đứng ở bên cạnh cứ đi đi lại lại không ngừng, hết lần này đến lần khác liếc nhìn Trương Thác, bộ dạng muốn nói rồi lại thôi.
Đợi đến gần mười một giờ, Toàn Cảnh Thiên cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa rồi, chạy tới trước mặt Trương Thác: “Anh, khi nào thì mới đưa tôi đi tìm vốn đầu tư vậy hả?”
Trương Thác đứng dậy, thu dọn lại văn kiện ở trên bàn một chút: “Bây giờ.”
Đôi mắt của Toàn Cảnh Thiên sáng bừng lên.
Khách sạn Lục Hà ở Châu Xuyên, ở trong hội trường lớn của căn phòng hội nghị rộng nhất, cả căn phòng hội nghị được trang hoàng đặc biệt mang tính thương vụ, cả căn phòng bốn trăm mét vuông có tổng cộng hai mươi mốt chỗ ngồi, khoảng cách giữa mỗi một chỗ ngồi đều vô cùng rộng rãi, phía trước mỗi chỗ ngồi được đặt một chiếc ipad và màn hình tinh thể lỏng để sử dụng cho hội nghị, phía sau mỗi một chỗ ngồi, đều có một nhân viên phục vụ trẻ trung xinh đẹp, mặc trên người một bộ sườn xám đồng phục được thiết kế theo họa tiết gốm sứ, bởi vậy có thể thấy được mức độ xa hoa của phòng hội nghị này.
Ở Châu Xuyên, muốn thuê được phòng hội nghị này để tổ chức hội họp, cần phải qua được mức ước định tải sản nhất định, chỉ có tài sản đạt đến mức độ nhất định mới có thể bước vào bên trong căn phòng hội nghị này.
Lúc này, toàn bộ hai mươi vị trí ngồi ở trong phòng hội nghị đều đã được ngồi kín hết, những người ngồi ở đây, có nam có nữ, người trẻ tuổi nhất cũng đã ngoài ba mươi tuổi, những người lớn tuổi tóc cũng đã bạc trắng cả rồi, mỗi một người đều là những con cá sấu trên thương trường.
Thương trường ở đây không phải chỉ Châu Xuyên, cũng không phải là Tây Hạ, mà là toàn bộ Đông Hòa.
Cũng không hề khoa trương chút nào khi mà nói rằng, những người hiện tại đang ngồi trong căn phòng hội nghị này gần như bao gồm hai mươi phần trăm nhà lãnh đạo của các công ty hàng đầu trên khắp Đông Hòa.
Một người phụ nữ trung niên tóc ngắn trông khoảng đã ngoài bốn mươi tuổi, mặc bộ váy công sở màu trắng ngồi trên ghế dựa, liếc nhìn quả bóng bay màu xanh lam ở trên cổ tay một cái, có chút không vừa lòng nói: “Đã mười một giờ rưỡi rồi, Lâm Ngữ Lam này cũng coi trọng bản thân quá rồi đấy, để chúng tôi ngồi chờ đợi ở chỗ này, bản thân thì lại chậm chạp không chịu xuất hiện”
“Ha ha, tổng giám đốc Đổng, Lâm Nhất dạo gần đây không ai có thể sánh bằng được, Lâm Ngữ Lam này còn là một người trẻ tuổi, có chút thái độ kiêu kỳ cũng là bình thường thôi mà” Một người đàn ông trung niên mở miệng: “Có điều không biết rằng Lâm Ngữ Lam này hiện tại gọi tất cả chúng ta đến đây là có mục đích gì?”
“Có lẽ là người trẻ tuổi này muốn giở chút thủ đoạn bịp bợm cạnh tranh gì đó thôi” Một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi lên tiếng: “Lâm Nhất đột nhiên quật khởi, những người tìm đến Lâm Nhất để hợp tác chắc chắn rất nhiều, con át chủ bài trong tay của mỗi công ty là gì Lâm Nhất hoàn toàn không hề nắm rõ được, người trẻ tuổi này muốn giành được lợi ích lớn nhất, nhưng lại không biết phải lựa chọn như thế nào, phương pháp đơn giản nhất đó chính là gọi toàn bộ chúng ta tập trung lại, để cho chúng ta đấu thầu”